Chuyển đến nội dung
Diễn đàn CADViet
be_chanh

Ảnh của thành viên

Các bài được khuyến nghị

Anh Phạm Thanh Bình thân mến!

 

Ngày này năm sau, nếu bác nào còn nhớ đến em xin hãy… tưởng nhớ đến người con gái tên Huong259 … hu hu hu…

Thư gửi Hương259,

 

Hề hề hề,

Vậy là đã một năm trôi qua kể từ cái ngày em gửi lời chào tới toàn thể cư dân Cadviet để ...... đi đâu không biết.

Từng đó ngày, từng đó tháng và từng đó năm, anh vẫn mong sẽ có lúc em quay trở lại với cộng đồng Cadviet, nhưng than ôi, bóng chim tăm cá, biết ngày nào gặp lại đây.

Bữa nay, nhân kỷ niệm ngày em gửi lời chào, anh lại chui vô đây để gửi cho em món quà mà có nhẽ em cũng chả còn mong nữa. Anh đã tìm và sưu tầm được cái lời bài hát nguyên gốc bằng tiếng Nga của bài Bài ca người địa chất mà em đã post. Cũng may là có đám bạn cũ, từng có may mắn được học tại Nga nó giúp cho nên anh mới có thể hoàn thành lời hứa này. Với cái vốn liếng tiếng Nga bỏ túi được trong thời gian mài đũng quần trên ghế giảng đường, cộng với cái vốn tiếng Việt có được sau nhiều năm tháng đi mót trong cuộc đời mình, anh đủ tự tin để dịch cái lời bài hát đó ra tiếng Việt,( cho dù có thể nó chưa hay, hay chưa đúng lắm) và gửi em như một món quà. Hy vọng rằng nó sẽ làm em vui thêm ti ti.

Geologi

 

Music: A. Pakhmutova Lyrics: S. Grebennikov i N. Dobronravov

 

Я уехала в знойные степи,

Ты ушел на разведку в тайгу.

Надо мною лишь солнце палящее светит,

Над тобою лишь кедры в снегу…

 

Припев:

А путь и далек и долог,

И нельзя повернуть назад.

Держись, геолог, крепись, геолог, -

Ты ветра и солнца брат!

 

Уезжая, небес синевою,

И студеною влагой ручья,

Голубою заветной полярной звездою

Поклялась в нашей верности я.

 

Припев.

 

Лучше друга нигде не найду я.

Мы геологи оба с тобой.

Мы умеем и в жизни руду дорогую

Отличать от породы пустой!

 

Припев.

 

Будь отважен, мой друг, и спокоен,

Не ищи проторенных путей,

Закаленная ветром, и стужей, и зноем,

Только крепче любовь и сильней.

 

1959

 

Bai ca người địa chất.

 

1.

Tôi đi về thảo nguyên nóng cháy (thiêu da) bao la

Anh đi vào rừng sâu tuyết trắng taiga

Dù cho mặt trời thiêu đốt, dù cho tuyết tùng băng giá bao vây quanh mình.

Chân vẫn bước đi không ngừng.

 

Điệp khúc:

Dù đường ta đi còn xa, còn gian khó.

Thì lòng ta vẫn quyết không lùi

Là người trai địa chất, vững tin ở sức mình

Băng tuyết và nắng rát coi thường

 

2.

Khi ra đi, bầu trời xanh thắm tiễn chân ta

Vây quanh ta là băng giá với hơi sương sa.

Ngoài xa sao trời lấp lánh, và niềm tin trong lòng vẫn mãi cháy luôn không ngừng.

Ta nguyện bước chân lên đường.

 

3.

Nơi đây người bạn tốt vẫn luôn bên ta.

Con tim nhà địa chất vẫn luôn bao la.

Vượt qua muôn ngàn gian khó, vượt hiểm nguy đi tìm quặng quý đem dâng cho đời

Ta luôn sống không phí hoài.

 

4.

Trong gian nguy bạn tôi ơi chớ có phân vân.

Mong chi đường ta đi hết bước gian truân.

Mặt trời kia và băng giá, luyện rèn ta nên nhà địa chất vinh quang muôn đời

Ôi địa chất, ta yêu Người

 

Hề hề hề,

Lời dịch có thể chưa chuẩn song đó là tất cả những gì anh hiểu và thấm về cái bài hát này, mong rằng nó không quá xuyên tạc làm mất cái hay của lời gốc tiếng Nga. Em chớ giận nếu không hài lòng với cái món quà này nhé.

 

Và đây là món quà thứ hai tặng em, một ca khúc, nếu anh không nhầm thì là của Trịnh Công Sơn, tên ca khúc anh không nhớ rỡ, còn lới thì anh nhớ loáng thoáng như sau:

Đi về dâu hởi em.

Khi trong lòng không chút nắng,

Giấc mơ đời xa vắng , bước chân không chờ ai đón.

Một đời em, mãi lang thang,'

Lòng lạnh băng giữa đau thương.....

Em về đâu hởi em,

Có nghe tình yêu lên tiếng,

Hãy chôn vào quên lãng,

Nỗi đau hay niềm cay đắng.

Đời nhẹ nâng, bước chân em.

Về lại trong phố thênh thang.

Bao buồn xưa sẽ quên.

Hãy yêu khi đời mang đến,

Một nhành hoa, giữa tâm hồn.........

 

Ca khúc này được dùng trong một bộ phim của Hãng phim Giải phóng vào thập niên 70 và hình như có tên là Tội lỗi cuối cùng thì phải. Đã lâu rồi, anh không xem phim và cũng chẳng còn nhớ rõ về chúng nữa. Có điều hôm nay anh lại chợt nhớ về ca khúc này khi liên tưởng tới em và có cảm giác rằng em cũng sẽ thích nó. Vì vậy anh đánh liều gửi nó tặng em, nếu em không thích cũng đừng quên nó nhé. Ít nhiều chi nó cũng đã từng đem lại niềm vui sống cho anh và cho nhiều người khác.

 

Hề hề hề, Hương ơi, em ở đâu??? Dù có xa tận nới chân trời góc bể hay là gần ở ngay trước mắt anh, hãy về nhận quà và cho anh biết cảm xúc của em nhé.

 

Cầu mong em luôn hạnh phúc và mãi mãi yêu đời, yêu người , yêu mình.....

 

Anh của em

Phạm Thanh Bình.

  • Vote tăng 4

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Thư gửi Hương259,

 

Hề hề hề,

Vậy là đã một năm trôi qua kể từ cái ngày em gửi lời chào tới toàn thể cư dân Cadviet để ...... đi đâu không biết.

Từng đó ngày, từng đó tháng và từng đó năm, anh vẫn mong sẽ có lúc em quay trở lại với cộng đồng Cadviet, nhưng than ôi, bóng chim tăm cá, biết ngày nào gặp lại đây.

Bữa nay, nhân kỷ niệm ngày em gửi lời chào, anh lại chui vô đây để gửi cho em món quà mà có nhẽ em cũng chả còn mong nữa.

......................

 

Ca khúc này được dùng trong một bộ phim của Hãng phim Giải phóng vào thập niên 70 và hình như có tên là Tội lỗi cuối cùng thì phải. Đã lâu rồi, anh không xem phim và cũng chẳng còn nhớ rõ về chúng nữa. Có điều hôm nay anh lại chợt nhớ về ca khúc này khi liên tưởng tới em và có cảm giác rằng em cũng sẽ thích nó. Vì vậy anh đánh liều gửi nó tặng em, nếu em không thích cũng đừng quên nó nhé. Ít nhiều chi nó cũng đã từng đem lại niềm vui sống cho anh và cho nhiều người khác.

 

Hề hề hề, Hương ơi, em ở đâu??? Dù có xa tận nới chân trời góc bể hay là gần ở ngay trước mắt anh, hãy về nhận quà và cho anh biết cảm xúc của em nhé.

 

Cầu mong em luôn hạnh phúc và mãi mãi yêu đời, yêu người , yêu mình.....

 

Anh của em

Phạm Thanh Bình.

Chào bác Bình.

Vậy là đã một năm trôi qua kể từ cái ngày ấy ..

có 1 sự tình cờ ngẫu nhiên là cái ngày này lại trùng với ngày lễ hội Halloween !

Nếu bác có th/giờ hãy chuộc lỗi bằng cách hoá trang trong những bộ trang phục xì-tin (mặc dù bác đã thuộc loại mãn-xì-tin :mellow: ) đi đến gõ cửa những member Online "phát kẹo" (chớ không phải xin kẹo) chắc là bác sẽ gặp lại ... :unsure:

Chúc bác may mắn và mạnh khỏe cái đôi chân để đi phát kẹo Over-Night .

 

"Tìm thì sẽ gặp, Gõ cửa thì sẽ mở ..."

  • Vote tăng 3

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Không biết giờ này chị Huong259 và anh Thiep đang làm gì, ở đâu???

Hôm nay ngày 11-11-2011, một ngày thật ý nghĩa.

Anh Thiep vẫn ở đây, bên Cadviet đấy thôi. Vì công việc nên ít ghé thăm hằng ngày, không biết rằng topic này lại có bạn vẫn ghé thăm, Thông cảm cho AThiep nhé. Rồi topic này lại trôi qua theo thời gian. Huong259 thì không thấy về thăm Cadviet, cũng buồn thật. Cũng như Huong 259, nhiều bạn rất ít thậm chí không thấy về thăm như Haanh, MrVui ...

Một chút thoáng buồn, thời gian trôi nhanh quá.

  • Vote tăng 2

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Tình hình là mục thư giãn của diễn đàn mình hồi này trầm lặng quá, anh chị em có vẻ lo kiếm ăn quá mà quên hết cả thư giãn rùi hay sao ấy :)).

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác
Vâng em là HÀ ANH BỂ PHỐT đây!

Sao lại được gọi là Hà Anh Bể Phốt thế hở, kể sự tích cho em nghe với:D

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

thật cảm động về câu chuyện của anh Bình và chị Hương, em nói ví von cho vui^^ giống như 1 mối tình lãng mạng nhẹ nhàng mà sâu lắng. Anh Bình hãy nghĩ rằng ngay lúc anh gửi tặng món quà chị Hương đã có mặt ở đây đã thấy đc và đang nỡ 1 nụ cười hay 1 giọt nước mắt hạnh phúc. 1 cách thầm lặng , em đoán chị Hương cũng ko pit phải nói gì có lẽ vậy là tốt nhất nó sẽ nhẹ nhàng trôi qua , tất cả sẽ là 1 kỹ niệm đẹp của anh Bình và chị Hương.

Ps: vài dòng xúc cảm của em khi đọc câu chuyện , có gì sai xót mấy huynh lượng thứ ^^

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

thật cảm động về câu chuyện của anh Bình và chị Hương, em nói ví von cho vui^^ giống như 1 mối tình lãng mạng nhẹ nhàng mà sâu lắng. Anh Bình hãy nghĩ rằng ngay lúc anh gửi tặng món quà chị Hương đã có mặt ở đây đã thấy đc và đang nỡ 1 nụ cười hay 1 giọt nước mắt hạnh phúc. 1 cách thầm lặng , em đoán chị Hương cũng ko pit phải nói gì có lẽ vậy là tốt nhất nó sẽ nhẹ nhàng trôi qua , tất cả sẽ là 1 kỹ niệm đẹp của anh Bình và chị Hương.

Ps: vài dòng xúc cảm của em khi đọc câu chuyện , có gì sai xót mấy huynh lượng thứ ^^

 

Anh nhoclangbat chuyển sang viết phê bình văn chương được đó!

 

hng259.jpg

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

hng259.jpg

 

Lời cảm ơn!

Huong259 xin có lời cảm ơn các anh chị: Phamthanhbinh, Tue_NV, Thiep, Haanh ,  Hoan2182..... và toàn thể các anh chị em  trên diễn đàn đã không quên người con gái có tên Huong259 là người đã có một thời được đi chung chuyến đò CADViet.com! Huong259 chúc diễn đàn ngày càng phát triển vững mạnh!

Ni cô: Thanh Hương

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Tạo một tài khoản hoặc đăng nhập để nhận xét

Bạn cần phải là một thành viên để lại một bình luận

Tạo tài khoản

Đăng ký một tài khoản mới trong cộng đồng của chúng tôi. Điều đó dễ mà.

Đăng ký tài khoản mới

Đăng nhập

Bạn có sẵn sàng để tạo một tài khoản ? Đăng nhập tại đây.

Đăng nhập ngay

×