Chuyển đến nội dung
Diễn đàn CADViet
Đăng nhập để thực hiện theo  
viet_dt

Giấc mơ Đô thị Văn minh

Các bài được khuyến nghị

(Các bạn có thể xem bài viết đầy đủ tại đây)

 

Rất nhiều lần khi đi ra phố, tôi bắt gặp hình ảnh các du khách nước ngoài trố mắt ngạc nhiên, miệng trầm trồ và tay cầm máy ảnh bấm liên hồi. Vâng, cái cảnh xe hai bánh đàn đàn lớp lớp như quân Nguyên ở xứ ta quả là có một không hai trên thế giới! Các bạn có biết việc phương tiện đi lại mang tính sống còn của chúng ta là chiếc xe hai bánh có một vai trò to lớn đến thế nào đến việc hình thành và phát triển gần như mọi mặt của đất nước hình chữ S này không?

 

Nếu cho rằng xe hai bánh là hình thái sơ khai của xe bốn bánh thì sẽ sai lầm. Khi nghiên cứu lịch sử phát triển của các cường quốc, tôi ngạc nhiên vì họ không trải qua giai đoạn xe hai bánh có động cơ, thay vào đó họ dùng xe ngựa, xe đạp, xe đò, xe thồ, và xe "căng-hải". Sau đó khi Ford phát triển và hoàn thiện chuỗi cung cấp hàng loạt loại xe bốn bánh với giá bình dân, cuộc bùng nổ "dân" số xe bốn bánh bắt đầu.

 

Và cơ sở hạ tầng kỹ thuật của hầu khắp quốc gia trên thế giới đã phát triển theo hướng mở rộng và liên tục mở rộng, từ đường xá, cầu treo, đường hầm, bãi đậu xe... Tất cả đều có quy mô vừa và lớn, thậm chí đến vĩ đại, nhằm phục vụ cho loại phương tiện này. Hơn nữa, hình dáng khối chữ nhật của chúng khiến việc lưu thông trở nên rất có trật tự.

 

Việc sử dụng xe bốn bánh còn góp một phần rất to lớn trong việc tạo dựng bộ mặt đô thị khang trang hiện đại, sẽ không có những vỉa hè nhớt nhác, sẽ không có những con hẻm tối tăm. Tuy nhiên việc lái xe ở tốc độ rất cao trên con đường lớn lại trở ngại đối với nhiều người, chính vì thế họ chuyển sang sử dụng các phương tiện công cộng như tàu lửa, metro, tàu điện, xe bus hoặc thậm chí là đi bộ. Điều tưởng như khó khăn trở ngại lại chính là thành tố cốt lõi làm nên một xã hội cực kì trật tự trong lưu thông, và việc tổ chức tốt những phương tiện ấy giúp người dân tiết kiệm tối đa thời gian, dẫn đến hiệu quả công việc tăng trưởng vượt bậc.

 

Thế thì, quay lại với thực tại trước mắt, tại sao Việt Nam ta lại chọn phát triển tối đa việc sử dụng loại xe hai bánh này (đó cũng là lý do vì sao Honda yêu Việt Nam ta đến thế!)

 

Tôi từng nghe ai đó nói rằng, do dân ta ngày xưa rất thấp bé, chính vì thế, việc điều khiển chiếc xe "của tây" ấy quả thật không hề đơn giản. Điều này tôi cho rằng không thật sự hợp lý, nếu quả thật chúng ta có nhu cầu, thì việc nhà sản xuất customize nó là hoàn toàn có thể, hãy thử tưởng tượng nếu điều đó là hiện thực, thì ngày nay thành phố ta trông sẽ đáng yêu đến dường nào với đại đa số những chiếc xe Smart 2 chỗ ngồi, hoặc Matiz nhỏ gọn.

 

Lại có người cho rằng, do giá thành một chiếc xe bốn bánh là quá cao nên người dân Việt Nam không kham nổi. Điều này là sai, việc giá cao là do chính sách hạn chế xe bốn bánh của chính phủ, do mọi việc đã rồi, hãy thử tưởng tượng nếu những chiếc xe bốn bánh ngày nay được bán đúng giá trị của nó tại VN thì chuyện gì sẽ xảy ra, liệu chúng ta có còn centimet vuông nào trên đường để mà chạy không? Chúng ta chẳng phải đang bỏ ra gần 5-10 ngìn để mua những chiếc xe "hai bánh" đó sao. Tôi để ý tại một số nước Phi Châu, họ phát triển theo đúng hướng là lấy xe bốn bánh làm trung tâm, tuy nhiên, do nghèo (ở đây là nghèo thực), họ dùng loại xe second hand gần như phế thải của Châu Âu và Mỹ. Thế thì có thể nói một nguyên nhân khác của việc chuộng xe hai bánh là do người Việt Nam chúng ta không chấp nhận dùng hàng cấp thấp của người khác.

 

Và bây giờ khi nhìn vào hệ quả của nó, tôi thật sự đau lòng và tiếc nuối cho chúng ta.

Những con phố nhỏ và hẹp

Những vỉa hè nhớt nhác

Những con hẻm tối tăm

Việc lưu thông mất trật tự và vô nề nếp

Tai nạn giao thông, cọ quẹt diễn ra hằng giờ trên mọi tuyến đường.

Và cuối cùng, chúng ta sẽ mãi không có một bầu không khí sách để thở vì chính khí thải độc hại từ chiếc xe "mơ ước" của chúng ta xả ra.

 

Chính phủ nói rằng 20 năm sau chúng ta sẽ bắt kịp Singapore, tôi cho rằng là nói khoác. Hãy thử tượng tượng quá trình bôi xóa những vết đen của quá khứ sẽ phải tiêu tốn một khoảng thời gian rất dài. Sẽ thật xót xa khi nói rằng, chúng ta còn rất xa để có thể bắt kịp Singapore, HongKong hay China. Tuy nhiên không có gì là không thể, vậy thì giờ đây, bạn và tôi sẽ làm gì để Thay đổi "thế giới" này?

dsc01252resizesn3.jpg

(Đường rất rộng, và phần ngăn cách trồng cây trông rất mát mắt)

 

dsc01428resizemf2.jpg

(Lưu thông trong trật tự và nề nếp. Không khói bụi và ô nhiễm môi trường, hoặc nếu có cũng không ảnh hưởng đến người tham gia lưu thông)

 

dsc01469resizecv5.jpg

(Người đi bộ chiếm đa số, sử dụng các phương tiện công cộng như bus và metro)

 

 

dsc01738resizern2.jpg

img0144resizerq1.jpg

img0156resizesr9.jpg

(Luôn có không gian cho người đi bộ)

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác
(Các bạn có thể xem bài viết đầy đủ tại đây)

 

Chính phủ nói rằng 20 năm sau chúng ta sẽ bắt kịp Singapore, tôi cho rằng là nói khoác. Hãy thử tượng tượng quá trình bôi xóa những vết đen của quá khứ sẽ phải tiêu tốn một khoảng thời gian rất dài. Sẽ thật xót xa khi nói rằng, chúng ta còn rất xa để có thể bắt kịp Singapore, HongKong hay China. Tuy nhiên không có gì là không thể, vậy thì giờ đây, bạn và tôi sẽ làm gì để Thay đổi "thế giới" này?

 

CP nói đúng đấy, chỉ có tiền đập hết HN và SG và xây mới là được. Còn không thì chẳng còn cách nào đâu, mấy con đường làm mãi đã xong đâu.

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác
CP nói đúng đấy, chỉ có tiền đập hết HN và SG và xây mới là được. Còn không thì chẳng còn cách nào đâu, mấy con đường làm mãi đã xong đâu.

Làm ở Thái Bình em ấy

He hé

Nói thiệt với mấy Pác khỏi cần đập phá, đất lại bằng phẳng thông thoáng - Một thành phố mới trong mơ là tuyệt vời

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Nhiều khi cũng không thể hiểu nổi tại sao cách quản lý đô thi VN lại kém đến vậy. bác H nhắc đến mấy con đường mà em cứ thấy não hết cả lòng....thôi thì nói thì bảo nói nhiều, nhưng xem ra có nói thế chứ thêm nữa cũng đến vậy. lạc hậu quá. Chẳng như cái hồi em còn ở bển. nó sạch sẽ lắm, ngăn nắp lắm. đúng là tây ta khác nhau nhiều quá các bạn ạ.

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Các bác không thấy sống ở VN tiện lắm sao?

 

Tôi ở nhà thò tay ra cửa sổ là đi chợ, mua đủ thức ăn.

Ra đường ngồi đâu cũng có nước chè.

Gặp nỗi buồn vô cớ là bất cứ đâu cũng xả được.

Nhà mình thích kiểu gì mình xây kiểu đó, mang đậm cá tính, không bị mấy thằng cha bên ngoài can thiệp.

Đi làm phi xe máy từ phòng khách là một mạch đến công ty, dừng xe bước vào văn phòng chả phải dừng ở đâu cả.

....

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Các Pác nói thì đúng rồi, nhưng làm thế nào bay giờ..thực ra chúng ta cũng đang trong tiến trình đập phá đấy chứ..chúng ta đang lùa dân vào các chung cư

nói chung..còn lâu lắm..mình đã 'chót' rồi thì mình phải theo..thế hệ sau tiếp tục thế hệ trước..hix..

Vì ko có gì quý hơn độc lập tự do nên cũng phải có một cái giá nào đó cho sự tự do chứ..

Dù thế nào cũng mong là các anh em thế hệ chúng ta có thể đẩy nhanh tốc độ phát triển của VN..nhỉ :s_big:

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác
.....Đừng hỏi Tổ Quốc đã làm gì cho ta mà hãy hỏi ta đã làm gì cho Tổ Quốc Hôm nay!

 

Tôi nghe câu nói này cũng nhiều rồi, nghe nó cứ chung chung thế nào ý. Tôi và các bạn cũng học hành, cũng làm việc, cũng nghiên cứu, phấn đấu vươn lên để tiếp cận nền văn minh, văn hoá thế giới. Tôi cũng mong muốn và cũng đang góp sức xây dựng Tổ quốc, không bằng cách này thì cách khác. Nhưng ở đây là khác, chúng ta phải nhìn thẳng vào thực trạng giao thông VN ta. Đó là sự lạc hậu, yếu kém, lộn xộn, vô trách nhiệm của 1 số người có chức, có quyền,... Cứ 5 - 10 năm mới xong 1 đoạn đường thì "bay" thế nào được VN ơi!!!!!!!

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Trong bài diễn văn nhậm chức ngày 20 tháng 1 năm 1961, Tổng thống Mỹ Kennedy kêu gọi nhân dân Mỹ rằng:

"Đừng bao giờ hỏi đất nước có thể làm gì cho chúng ta, nhưng hãy tự hỏi chúng ta có thể làm gì cho đất nước"

(Ask not what your country can do for you, ask what you can do for your country).

Vũ Hoàng đã lấy ý của câu nói này của JFK để sáng tác bài hát Khát Vọng Tuổi Trẻ.

Đây là một bài hát mà các Đoàn viên TNCS đều biết!

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác
Tôi nghe câu nói này cũng nhiều rồi, nghe nó cứ chung chung thế nào ý. Tôi và các bạn cũng học hành, cũng làm việc, cũng nghiên cứu, phấn đấu vươn lên để tiếp cận nền văn minh, văn hoá thế giới. Tôi cũng mong muốn và cũng đang góp sức xây dựng Tổ quốc, không bằng cách này thì cách khác. Nhưng ở đây là khác, chúng ta phải nhìn thẳng vào thực trạng giao thông VN ta. Đó là sự lạc hậu, yếu kém, lộn xộn, vô trách nhiệm của 1 số người có chức, có quyền,... Cứ 5 - 10 năm mới xong 1 đoạn đường thì "bay" thế nào được VN ơi!!!!!!!

Bác có biết thế nào là "bay là là" không? Mà cũng phải nói cuộc sống ở Việt Nam thoải mái thật, không thể nói là tiện mà phải nói là đại tiện. Cuộc sống phóng khoáng và thoải mái không gò ép con người nhưng lại gò ép sự phát triển văn minh của cả một đất nước, cả một thế hệ. Nói chung, chán ngán và nói hoài cũng chỉ vậy thôi. Bức xúc xã hội, phương tiện thông tin đại chúng như báo Tuổi Trẻ Cười phản ánh vấn đề này nhiều rồi cũng chỉ là cười cho vui thôi.

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Văn minh phải bắt đầu trong ý thức con người các bác ạh.

Tôi từng chứng kiến rất nhiều người ăn mắc lịch sự nhưng không biết xếp hàng là gì, hay một ông bố bà mẹ chở một đứa con, đứa bé ăn xong đưa cho bố mẹ mẫu giấp thừa thế là họ vứt ngay xuống chân mà không cần quan tâm mình đang ở đâu...

Ra đường thì ào ào chen lấn, tranh thủ vược đèn đỏ, tới công ty còn sớm, khề khà điếu thuốc lào, chén nước trà rồi nhổ tọet ra đường

....

Còn nhiều lắm các bác ạh...

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

oài..nếu anh em ta ở đây nhận ra như thế thì sau này dạy con chúng ta như thế đi..phải làm dần dần, làm từ từ..phải kiên trì :s_big:..ko nên nghĩ mình làm thế này nhưng mọi ng vẫn thế, thế thì làm làm quái gì..cố lên các bác

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác
CP nói đúng đấy, chỉ có tiền đập hết HN và SG và xây mới là được. Còn không thì chẳng còn cách nào đâu, mấy con đường làm mãi đã xong đâu.

Các Bác nói quá coi chừng bị cháy lớn.

Cái này làm mình nhớ đâu đó nghe loáng thoáng có tích rằng:

1 Hoàng đế Ý thấy thành phố bừa bộn quá nhưng muốn sửa chữa lại thì khó bèn lệnh bí mật cho đốt cả thành phố để qui hoạnh lại.

Và người dân chỉ biết như là 1 thảm họa vô tình.

 

 

Trong bài diễn văn nhậm chức ngày 20 tháng 1 năm 1961, Tổng thống Mỹ Kennedy kêu gọi nhân dân Mỹ rằng:

"Đừng bao giờ hỏi đất nước có thể làm gì cho chúng ta, nhưng hãy tự hỏi chúng ta có thể làm gì cho đất nước"

(Ask not what your country can do for you, ask what you can do for your country).

Vũ Hoàng đã lấy ý của câu nói này của JFK để sáng tác bài hát Khát Vọng Tuổi Trẻ.

Những câu nói nổi tiếng của các Tổng Thống Mỹ hầu như kg phải do TT tự đẻ ra. Những tác giả thực sự là 1 trong những cố vấn đằng sau TT đó. Cũng muốn chia buồn với những tác giả đó : "những kẻ tài năng thầm lặng".

 

Các bác không thấy sống ở VN tiện lắm sao?

Đồng ý với Bác Hoành! Ở ViệtNam là sướng nhất rồi.

 

Và cuối cùng xin góp 1 câu (lượm lặt)

 

Đừng tự hào: Ta tuy nghèo mà học giỏi.

Hãy tự hỏi: Tại sao ta giỏi nhưng vẫn nghèo.

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Tạo một tài khoản hoặc đăng nhập để nhận xét

Bạn cần phải là một thành viên để lại một bình luận

Tạo tài khoản

Đăng ký một tài khoản mới trong cộng đồng của chúng tôi. Điều đó dễ mà.

Đăng ký tài khoản mới

Đăng nhập

Bạn có sẵn sàng để tạo một tài khoản ? Đăng nhập tại đây.

Đăng nhập ngay
Đăng nhập để thực hiện theo  

×