Chuyển đến nội dung
Diễn đàn CADViet
Mũn xinh

Thơ của mem

Các bài được khuyến nghị

 

 

Hì hì , Tue_NV nói trúng ý không Haanh?
Hà anh đã vào đây rồi, đã đọc những dòng viết của Tue_NV rồi. Sao không thấy hồi âm nhỉ?

Hi hi hi... em đã hồi âm bằng thanks
 
  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác
Hi hi hi... em đã hồi âm bằng thanks

Hì hì... Vì biết Haanh hồi âm bằng thanks nên Tue_NV mới xác định là

Hà anh đã vào đây rồi, đã đọc những dòng viết của Tue_NV rồi.

 

@ tuongtrang : Thơ hay lắm, hay lắm.. Ờ, mà hổng biết tuongtrang là bố hay là mẹ nhỉ? :tongue2:

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Con đường dài vẫn lặng mình trút lá

vẫn oằn mình đón gió lạnh đầu đông

Em lặng bước giữa trắng xóa mênh mông

Của buổi chiều ngập đầy thương nhớ

 

***

 

Em nhớ lắm một mùa đông năm ngoái

Tay vẫn tìm hơi ấm trong tay

Sao jờ đây mình em mắt cay

Đường vẫn đó mà anh thì đã khuất

 

(đoạn này ngoài lề 1 tí:

 

quynh tran86: BÙN BÙN

chubi chit: ô hay

quynh tran86: TRỜI ƠI

chubi chit: thik lãng mạn mà lại kêu

chubi chit: haizzzzzz

quynh tran86: KHUẤT Ư

chubi chit: nhóep ý

quynh tran86:

chubi chit: chả nhẽ bảo

chubi chit: anh đã nhoeps

chubi chit: nghe nó đời thường quá

chubi chit: fải khuất nó mới là ngôn ngữ của thi ca

quynh tran86: ĐƯA CẢ CÁI CHẾT VÀO ĐÂY

chubi chit: ô

chubi chit: thì fải người yêu chết mới láng mạn chứ

quynh tran86: HÀ QUỐC HÓA

quynh tran86:

quynh tran86: \HÀN

chubi chit: ko

chubi chit: hàn cuốc là chết vì ung thư vs máu trắng

chubi chit: còn đây là chết vì ngộ độc thực fẩm

chubi chit: chết theo kiểu việt nam)

 

***

 

Anh nhớ ko? anh thật đáng ghét

Em đã nói rồi mà vẫn ăn tham

Tiếc jì đâu, có mấy quả cam

Đã quá hạn mà cố ăn bằng được

Để jờ đây còn mình em độc bước

Trên đường dài cùng jó táp mưa sa

Em muốn hét lên rằng :cái tổ sư cha

Thằng khốn nạn đã bán cam quá hạn.

  • Vote tăng 3

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác
Anh nhớ ko? anh thật đáng ghét

Em đã nói rồi mà vẫn ăn tham

Tiếc jì đâu, có mấy quả cam

Đã quá hạn mà cố ăn bằng được

Để jờ đây còn mình em độc bước

Trên đường dài cùng jó táp mưa sa

Em muốn hét lên rằng :cái tổ sư cha

Thằng khốn nạn đã bán cam quá hạn.

 

Thân mến tặng bác Mũn

 

Đừng hét thế đừng chửi tổ sư cha

Thằng bán cam nó nghe làm sao được

Em chửi thế anh là người nghe trước

Anh chỉ bị đi ỉa chảy thôi mà

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác
Tặng người yêu hoa

(Chín bài thơ về hoa Quỳnh)

Bài 5:Gặp mặt

Nghe tin Quỳnh nhắn vội về ngay

Bao kiếp tìm nhau mới thấy đây

Tạo hóa bày đặt cay nghiệt thế

Vừa cho gặp mặt bắt chia tay

Bài 6:Thất tình

Chín trường năng lượng chở che ngoài

Bảo vệ đời Quỳnh đến mãn khai

Từng lớp mờ đi lòng thắt lại

Tuôn dòng lệ ứa dạ thương ai?

 

Thất tình uống rượu không say nữa

Nghe đất dưới chân cứ sụt hoài

Vũ trụ thiên hà như đảo lộn

Nàng đưa mình tới động thiên thai

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Nỗi nhớ nào như nỗi nhớ người yêu

Nhớ quá đâm ra muốn làm liều

XX xong rồi làm đám kưới

9 tháng sau có nhóc yêu yêu 8->

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Thân tặng bác MŨN

 

Đám cưới

Đây không chỉ là một bài thơ... Muốn biết nó là gì, xin vui lòng đọc hết rồi xem kết luận ở cuối bài nhé

Làm sao biết trong lòng người hạnh phúc

khi cái nắm tay quan trọng nhất đời người có khi đã không được nắm thật chặt?

*

Không có tiếng pháo nào thay thế được nhịp tim

dẫu là rộn ràng hay ngừng lại trong khoảnh khắc

một câu nói mang lại niềm vui cho người này

nhưng lại khiến một con người khác chết lặng

– đồng ý hay không trao số mệnh cho một ngón tay?

Người đã đứng đó và đưa ra quyết định chỉ trong một phần ngàn giây

để từ đây cuộc đời mình phải sống khác

để từ đây mình không được quyền khổ đau dù chỉ trong ánh mắt

để từ đây chỉ được phép yêu thương một con người duy nhất

mặc trong lòng có muốn hay không?

Người có niềm tin vào cái nắm tay sẽ xoá hết bão giông

xem như mình được sinh ra lần nữa

học lại từng nụ cười yêu thương, từng cái ôm chia sẻ...

và tự hứa mình đã không còn mắc nợ

ngoài một người đứng trước mặt hôm nay?...

Ký ức của một con người có thể đã như một đám mây

sẽ lãng quên như chưa hề gặp mặt

sẽ vô tâm như khi gặp một người lạ không cần thiết

sẽ hỏi chúng ta quen nhau à sao mình không được biết

sẽ bật cười khi ai đó nhắc về một quãng đời đã chết

nhớ để làm gì?

Mỗi bước chân lại mang người đi xa khỏi những gì cho là đắng cay

nhưng gần lại những gì mình mong ước

ít nhất trong giây phút này người nắm được bàn tay của một người khác

và gọi tên nó bằng định mệnh

với quãng đời sau cuối ngoài kia...

Không cần biết một ai đó câm lặng trong sương sớm hay trời khuya

không cần biết một trái tim cũng biết đổ bóng nắng

không cần biết một bàn tay đã cô đơn vĩnh viễn

không cần biết những thanh âm cuối cùng của đời sống vừa vẫy tay tạm biệt

trên đôi tai, trong ánh mắt... một con người!

Người nắm chặt bàn tay và không hề muốn

đánh rơi

thứ cảm giác đã một lần khiến người

tuyệt vọng

đối diện với con người mình phải yêu

thương mà sao ứa nước mắt

khi nghĩ về một bàn tay ở đâu đó

lẻ loi...

Cái nắm tay quan trọng nhất trong

cuộc đời

có khi nào đã không được nắm

thật chặt?

 

thơ Nguyễn Phong Việt ý tưởng trắc nghiệm Vũ Quỳnh Lan

 

KẾT LUẬN

Bài thơ này dành tặng cho những bạn đã bước lên xe hoa, sắp bước lên xe hoa và sẽ bước lên xe hoa... Bởi thực chất đây không chỉ là thơ, đây là một bài trắc nghiệm tâm lý:

1. Nếu bạn thấy bài thơ quá dở, xin chúc mừng bạn! Bạn xứng đáng nhận được lời chúc trăm năm hạnh phúc.

2. Nếu bạn thấy chạnh lòng, dù chỉ một chút thôi. Vậy thì, hãy ngừng lại và suy nghĩ thật kỹ trước khi quyết định!

3. Nếu bạn thấy bài thơ “hay đấy, nhưng không liên quan gì đến mình” thì chào mừng bạn gia nhập câu lạc bộ “Những người độc thân vui vẻ”!

4. Nếu bạn thấy bài thơ thực sự hay mà không thấy chạnh lòng, chúc mừng bạn đã hiểu được ý nghĩa của cái nắm tay và đã được nắm chặt tay ở cái nắm tay quan trọng nhất.

5. Nhưng nếu bạn thấy hối tiếc, nếu những vần thơ làm tim bạn đau nhói, nếu những dòng thơ làm nước mắt bạn lã chã rơi, thì hãy khóc cho thoả thích, hãy khóc thật to lên. Có lẽ trong khoảnh khắc ấy, bạn sẽ tình táo tìm thấy quyết định thực sự của mình.

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Thank bác, thành thật là em nhận được lời chúc trăm năm hạnh phúc rồi :()

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác
Thank bác, thành thật là em nhận được lời chúc trăm năm hạnh phúc rồi :()

Mình cũng nhận được lời chúc trăm năm he he...

 

Thơ văn xuôi: Đám cưới

 

- Alo bố à, ối sao cơ, bố đang hát karaoke á? 51 tuổi rồi, bố đừng có cố, hàng xóm phải nhốt gà hết bây giờ. Sao cơ gà hàng xóm bị giết hết rồi ạ? Sao mà giết, đám cưới à, mà cưới ai cơ, thằng cu Công nhà hàng xóm á? Ối giời ơi, nó mới có 19 cơ mà. Sao cơ ạ? Bác sĩ bảo cưới à? Mà vợ nó bao nhiêu tuổi cơ? 16 á? Ôi chết mất, thế vợ chồng nó lấy gì mà ăn? Bán đất ạ? Ôi vui nhỉ? Sang năm bác Trung có cháu bế... Sao cơ ạ, đám cưới hoành tráng lắm à?

 

Đấy cái thằng bé cách đây 4 năm vẫn còn thập thò ở cổng hỏi vọng vào:- " Đại ca T đã đi học về chưa ạ?" để mách tội mấy đứa cùng trường bắt nạt. Giờ nó lấy vợ, nhắn tin chúc mừng không thấy thằng bé nhắn lại, chắc ngại với bà chị (ôi sao mà tôi ghét cái tuổi 20 này thế).

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác
Thanks bác nhiều lắm.em làm dc rồi.Để cảm ơn bác, em xin tặng bác 1 bài thơ vừa làm tối qua.

Sống trong Cad, ngủ quên trong Lisp

Lúc Undo,người yêu Move mất rồi

Tôi Extend, nhưng lòng người Edit

Bản Cad cuộc đời, ai nỡ Div làm đôi.

Có một cái Point ở giữa

Không thích thì Move ra chỗ khác

Xin đừng Extend đừng Streetch

Đừng Erase ra khỏi cuộc đời!

 

Mình không biết làm thơ, mời các bác viết tiếp cho rôm rả!

  • Vote tăng 4

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Đến Thăm Anh

Tác Giả: Nhỏ Mây

 

 

Một chiều em đến thăm anh

Đón em: đôi gián cùng đàn chuột con

Gầm giường lổn ngổn nồi xoong

Thau đồ có ngọn chon von góc phòng

 

Anh đang ngồi tướng chủ sòng

Bạn anh thì méo mặt chung bài cào.

Bây giờ mận nói với đào:

"Vườn hồng" ghê quá, thôi chào đào luôn!"

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Thơ kỷ niệm ngàn năm Thăng Long văn Hiến

Đổi thay

Kéo lại độ nghiêng trái đất này

Từ sinh vật cảnh quyết ra tay

Điểm tô màu sắc cho đời sống

Hiểm họa môi trường, ắt đổi thay

 

Bút nghiên

Bác Rùa mài mực bao đời

Mà sao nghiên vẫn ngời ngời màu xanh

Còn đây tháp bút vẫn dành

Bàn tay tiên vẽ bức tranh tuyệt vời

Bốn mùa hoa nở đẹp tươi

Ngàn năm đất nước đời đời Vạn Xuân

Bút nghiên là những chứng nhân

Bao nhiêu thời đại thăng trầm đã qua

Con dân của đất nước nhà

Tiện đây nghiên bút thì ta đề bài

Mượn câu lục bát của ai?

Ghi tình thiên cổ, vào bài thơ xuân.

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Thôi thế từ nay lại một mình

Vui vầy với gió, với trăng xinh

Dốc cạn bầu diệu, quên hết thẩy

Buông tay, rơi mất một chữ tình

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Quán vắng đìu hiu buổi chợ chiều

Dăm ba mái lá ngả liêu xiêu

Tao nhân chẳng thấy, lòng cô quạnh

Mặc khách đâu rồi, hồn tịch liêu

Ai mà có gặp, cho em gửi

Lời mời ghé lại quán thơ mem

Dốc cạn bầu diệu, vơi tâm sự

Mơ hoa, đuổi bướm cùng với em :">

  • Vote tăng 2

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

aqlvenddfle8.jpg

Tháng sáu mưa

Lưa thưa trên phố

Nhấp nhô dáng người

Áo tơi

Nón lá

Gò lưng trên xe đạp thồ

Chở cả

Mùa hạ sau lưng.

  • Vote tăng 3

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Chiều nhạt dần, mặt trời hấp hối

Gom sức tàn, hắt nắng sót lên cây

Dưới vỉa hè dăm ba chú thợ xây

Ngồi chém gió, rít thuốc lào sòng sọc

Bên hàng hiên, lơ thơ vài quán cóc

Đôi cụ già phe phẩy chiếc quạt mo

Sau chấn song của ô cửa tò vò

Đôi mắt sáng ngây thơ nhìn trời tối

Cánh chim trời đã thuộc đường quen lối

Mải miết bay về tìm chốn nghỉ ngơi

Sắc tím đỏ nhuộm thắm bầu trời

Tiễn ngày dài, mở cửa chào đêm tối.

  • Vote tăng 2

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác
Chiều nhạt dần, mặt trời hấp hối

Gom sức tàn, hắt nắng sót lên cây

Dưới vỉa hè dăm ba chú thợ xây

Ngồi chém gió, rít thuốc lào sòng sọc

Bên hàng hiên, lơ thơ vài quán cóc

Đôi cụ già phe phẩy chiếc quạt mo

Sau chấn song của ô cửa tò vò

Đôi mắt sáng ngây thơ nhìn trời tối

Cánh chim trời đã thuộc đường quen lối

Mải miết bay về tìm chốn nghỉ ngơi

 

Sắc tím đỏ chưa nhuộm thắm bầu trời

Cô Mũn xinh đã vội lao ra phố

Giữa lòng đường ngược xuôi xe cộ

Mũn hét lên rằng :cái tổ sư cha

Thằng khốn nạn đã bán cam quá hạn.

 

Chị Hoan2182 có spam ?

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Thôi thì đốt cháy một mảnh đời

Quên đi những tháng năm bỏ lại

Mỉm cười

Tan cái sự đời :D)

Cuộc sống là gì, mỗi ngày cứ phải chạy theo

Chết - kết thúc, nhưng nhũng gì bỏ lại, có nhiều quá không

Món nợ tiền bạc, trả xong rồi thôi - nợ ân tình, có bao giờ trả hết

Này - Bạn tôi ơi, tỉnh lại đi nào - Phù du cả thôi

Có bao giờ bạn nhìn lại sau lưng

Cuộc sống còn muôn màu kỳ diệu

Một ráng chiều buông, một mặt trời hối hả

Và hơn nữa là những người mong bạn trở về

Về đi bạn, bao người vẫn mong mỏi

Những con người bình dị của cuộc sống đời thường

Về đi, bạn tôi ơi :cheers:

  • Vote tăng 2

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác
Thôi thì đốt cháy một mảnh đời

Quên đi những tháng năm bỏ lại

Mỉm cười

Tan cái sự đời :undecided:)

Cuộc sống là gì, mỗi ngày cứ phải chạy theo

Chết - kết thúc, nhưng nhũng gì bỏ lại, có nhiều quá không

Món nợ tiền bạc, trả xong rồi thôi - nợ ân tình, có bao giờ trả hết

Này - Bạn tôi ơi, tỉnh lại đi nào - Phù du cả thôi

Có bao giờ bạn nhìn lại sau lưng

Cuộc sống còn muôn màu kỳ diệu

Một ráng chiều buông, một mặt trời hối hả

Và hơn nữa là những người mong bạn trở về

Về đi bạn, bao người vẫn mong mỏi

Những con người bình dị của cuộc sống đời thường

Về đi, bạn tôi ơi :(

mọi sự vật đều trống rỗng, chúng chỉ dựa lên nhau mà có (duyên khởi). Thể tính của toàn thế giới là Không, nó là “cái tĩnh lặng của thiên hình vạn trạng”. Tính Không là thể tính của mọi khái niệm, kể cả khái niệm “tính không” bao trùm ngôn ngữ. Vì vậy không thể dùng ngôn ngữ, dùng khái niệm nói về Không. tính Không có ba chức năng: nguồn gốc của tất cả mọi sinh thành của chúng sinh, của sự hoại diệt của chúng, đồng thời tạo cho chúng điều kiện thoát khỏi Luân hồi.

 

Mỹ Hầu Vương trong Tây Du Ký đã được sư phụ đầu tiên là Tu Bồ Đề đặt tên là Tôn Ngộ Không lúc tầm sư học đạo. Tôn theo một từ Hán cổ có nghĩa là "khỉ"

và Ngộ Không : ấy có nghĩa là giác ngộ được Tính Không vậy.

 

ST

  • Vote tăng 2

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác
Tôi và các anh em trong quản trị đã gán bó với cadviet rất lâu. Rất tâm huyết. Coi nó như đứa con của mình...

 

Đây là lần đầu tiên tôi gặp những tình cảm chân thành của thành viên đối với thành viên thế này. Mặc dù chúng ta chưa gặp nhau. Chưa 1 lần nói chuyện. Mà sao cứ ngỡ thân quen vậy....

 

Mọi người nhớ bạn. Và tôi cũng thế :cheers: Tôi nhớ bạn. Tôi nhớ những vần thơ bạn "đá" tôi...

 

Mọi người vẫn biết bạn vẫn lên cadviet. Mọi người vẫn biết bạn vẫn bình yên. Nhưng cái mọi người cần là 1 sự mở lòng. Một sự đón nhận những tình cảm chân thành của những người xa lạ, mà có thể cả đời cũng chẳng bao giờ gặp được nhau...

 

Mọi người nhớ bạn. Tôi cũng nhớ bạn. Và topic này cũng sẽ chết nếu bạn không còn đọc và trả lời nó...

Lâu không thấy MUN post bài trong topic này. tớ là tớ nhớ lám í, hj hj
Hu hu, BQT ơi,

Lại mất cái nút thanks nữa rồi, khổ lắm, khổ lắm.

Mong các bác cố gắng duy trì để em có chỗ thỉnh thoảng spam một phát cho nó đỡ xì trét.

Chào các bác.

Thanks bác nhiều lắm.em làm dc rồi.Để cảm ơn bác, em xin tặng bác 1 bài thơ vừa làm tối qua.

Sống trong Cad, ngủ quên trong Lisp

Lúc Undo,người yêu Move mất rồi

Tôi Extend, nhưng lòng người Edit

Bản Cad cuộc đời, ai nỡ Div làm đôi.

Thơ anh buồn thế

anh viết thơ vui đi

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Thơ em chưa biết đặt tên

Chỉ xin thêm một chút duyên đậm đà

Cho thêm nước ốc nữa nha

Để thơ khỏi nhạt như là thơ suông

  • Vote tăng 3

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác
Tình tình là rất tình hình,

Tình hình là chỉ thích " mình ..... em" thôi.

Hề hề hề,.....

Tinh hình là rất tình hình. Dòm ảnh bác HỌP MẶT OFFLINE CADVIET em thấy bác lớn tuổi hơn em, vậy mà bác cứ gọi em một điều bác Huong259 hai điều bác Huong259 ,

làm em thấy ngậm nquì và cả bùi ngùi nữa bác ạ! Em cứ ấm ức và lăn tăn một mình chẳng thà bác cứ xưng ông, xưng mày tao với em còn vui bác ạ!

Thế rồi con sáo sang sông, thế rồi vào một chiều nắng đẹp, tốt ngày tốt tháng tốt năm nữa và cả thế kỷ tốt, bác gọi Huong259 bằng em làm em nghẹn ngào cảm động và cả ngượng ngùng nữa…hi hi…

Anh B ình ơi, em n ói c âu n ày anh đ ừng gi ận em nh é: Em g ọi b ác b ằng anh c ó

đ ư ợc kh ông??? Anh c ứ vui l ên đ ừng th ẹn th ùng nh é… !

Dạo này không khí trong chuyên mục thư giãn hình như trầm lắng, không còn sôi động nữa kể cũng buồn anh ạ!

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác
Tinh hình là rất tình hình. Dòm ảnh bác HỌP MẶT OFFLINE CADVIET em thấy bác lớn tuổi hơn em, vậy mà bác cứ gọi em một điều bác Huong259 hai điều bác Huong259 ,

làm em thấy ngậm nquì và cả bùi ngùi nữa bác ạ! Em cứ ấm ức và lăn tăn một mình chẳng thà bác cứ xưng ông, xưng mày tao với em còn vui bác ạ!

Thế rồi con sáo sang sông, thế rồi vào một chiều nắng đẹp, tốt ngày tốt tháng tốt năm nữa và cả thế kỷ tốt, bác gọi Huong259 bằng em làm em nghẹn ngào cảm động và cả ngượng ngùng nữa…hi hi…

Anh B ình ơi, em n ói c âu n ày anh đ ừng gi ận em nh é: Em g ọi b ác b ằng anh c ó

đ ư ợc kh ông??? Anh c ứ vui l ên đ ừng th ẹn th ùng nh é… !

Dạo này không khí trong chuyên mục thư giãn hình như trầm lắng, không còn sôi động nữa kể cũng buồn anh ạ!

Xin gửi bác Hương 259,

Hề hề là lại hề hề,

Tình hình là rất tình hình bác ạ. Ấy là bác dòm thấy cái mặt mình trong ảnh Ofline mà bác bắt ra cái hình dong ấy thôi chứ chưa hẳn đâu nhé. Ngó vậy mà hổng phải vậy đâu. Hề hề hề.

Cái chuyện xưng hô trong làng CADviet này nó có hương ước của nó đấy bác ơi. Chả có gì mà ngượng ngùng hay xấu hổ cả bác ạ. Bác bảo cứ xưng ông xưng mày xưng tao là không được đâu, làng bắt vạ chết. Còn như bác cho xưng anh xưng em thì sướng quá đi chứ lị.

Cái gọi là ngày tốt tháng tốt rồi gì gì cũng tốt ấy nó chính là cái lúc mà bác thấy cực vui, cực thoải mái mà chả phải ngượng ngùng chi chi bác ạ.

Hề hề hề, sướng quá, lại có thêm một em gái đáng yêu nữa. Giá mà em cho anh được biết mặt thì lại càng sướng, em gái à....

Nói nhỏ nhé , ấy là chuyện của anh em mình, chớ có dại mà đem khoe hỉ, lỗ vốn đó....

Chúc em một đời luôn tươi vui và hạnh phúc. Và luôn nhớ đến làng Cadviet và anh....

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Tạo một tài khoản hoặc đăng nhập để nhận xét

Bạn cần phải là một thành viên để lại một bình luận

Tạo tài khoản

Đăng ký một tài khoản mới trong cộng đồng của chúng tôi. Điều đó dễ mà.

Đăng ký tài khoản mới

Đăng nhập

Bạn có sẵn sàng để tạo một tài khoản ? Đăng nhập tại đây.

Đăng nhập ngay

×