Chuyển đến nội dung
Diễn đàn CADViet
mr.vui

Đến với bài thơ hay

Các bài được khuyến nghị

Hề hề. Thế nào rồi xuantran lại cũng bị chị em phụ nữ đối lại bằng thơ nữa mà xem

Xuantran hãy chuẩn bị tinh thần nhận vế đối thơ :s_dead: :s_dead: :lol2:

Ặc ặc em lỡ dại rồi bác ơi. :s_dead: :s_dead:

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác
Hề hề. Thế nào rồi xuantran lại cũng bị chị em phụ nữ đối lại bằng thơ nữa mà xem

Xuantran hãy chuẩn bị tinh thần nhận vế đối thơ :s_dead: :s_dead: :s_dead:

Câu đối của chi em dành cho hai anh đây:

 

Anh Xuantran15 mặc sịp - tập làm thơ ...cóc nhảy

Anh Tue _ NV viết lisp - làm giãn đoạn …chun quần.

 

Líp giãn dòng text.

 

http://www.cadviet.com/forum/index.php?showtopic=10254

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác
Câu đối của chi em dành cho hai anh đây:

 

Anh Xuantran15 mặc sịp - tập làm thơ ...cóc nhảy

Anh Tue _ NV viết lisp - làm giãn đoạn …chun quần.

Úi. haanh có tài đối đáp ghê quá, hehe chỉ tội cho mỗi bác Tue là bị oan mà thôi :s_dead:

 

Mời các bác thưởng thức bài tiếp theo :s_dead:

CÂU CHUYỆN VỀ CÁI QUẦN VÀ CON CÓC

 

Lên diễn đàn most cái lisp giãn chun

Post lỡ bài thơ con cóc nhảy

Có đâu ngờ cóc con nên khó bảo

Nhảy lung tung nhảy cả vào trong quần.

 

heee. thư giản, thư giãn các bác nhá :s_dead:

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác
Câu đối của chi em dành cho hai anh đây:

 

Anh Xuantran15 mặc sịp - tập làm thơ ...cóc nhảy

Anh Tue _ NV viết lisp - làm giãn đoạn …chun quần.

 

Líp giãn dòng text.

 

http://www.cadviet.com/forum/index.php?showtopic=10254

Đúng là oan uổng cho Tue_Nv quá. Lisp giãn Text đó là của bác Hoành viết. Tue_NV chỉ mở rộng đoạn Lisp của Bác Hoành thôi. Bác Hoành mà đọc được thì...."Bác Hoành viết lisp - làm giãn đoạn …chun quần. :s_dead:

 

CÂU CHUYỆN VỀ CÁI QUẦN VÀ CON CÓC

 

Lên diễn đàn most cái lisp giãn chun

Post lỡ bài thơ con cóc nhảy

Có đâu ngờ cóc con nên khó bảo

Nhảy lung tung nhảy cả vào trong quần.

 

Hề hề. Quần [/b] mặc sịp của xuantran to quá cỡ khiến cho cóc con nhảy lung tung nhảy cả vào trong quần, đến nỗi nhìn vào xuantran hổng biết cái nào là của quý của xuantran, cái nào là cóc con nữa, hề hề :s_dead:

:s_dead:

  • Vote tăng 2

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Núi Đôi

Vũ Cao

 

Bảy năm về trước, em mười bảy

Anh mới đôi mươi, trẻ nhất làng

Xuân Dục, Đoài Đông hai cánh lúa

Bữa thì em tới, bữa anh sang

 

Lối ta đi giữa hai sườn núi

Đôi ngọn nên làng gọi núi Đôi

Em vẫn đùa anh: sao khéo thế

Núi chồng núi vợ đứng song đôi!

 

Bỗng cuối mùa chiêm quân giặc tới

Ngơ chùa cháy đỏ những thân cau

Mới ngỏ lời thôi, đành lỗi hẹn

Đâu ngờ từ đó bặt tin nhau.

 

Anh vào bộ đội, lên Đông Bắc

Chiến đấu quên mình năm lại năm

Mấy bận dân công về lại hỏi

Ai người Xuân Dục, núi Đôi chăng ?

 

Anh nghĩ, quê ta giặc chiếm rồi

Trăm nghìn căm uất bao giờ nguôi

Mỗi tin súng nổ vành đai địch

Sương trắng người đi lại nhớ người.

 

Đồng đội có nhau thường nhắc nhở

Trung du làng nước vẫn chờ trông

Núi Đôi bốt dựng kề ba xóm

Em vẫn đi về những bến sông ?

 

Náo nức bao nhiêu ngày trở lại

Lệnh trên ngừng bắn, anh về xuôi

Hành quân qua tắt đường sang huyện

Anh ghé thăm nhà, thăm núi Đôi.

 

Mới tới đầu ao, tin sét đánh

Giặt giết em rồi, dưới gốc thông

Giữa đêm bộ đội vây đồn Thửa

Em sống trung thành, chết thủy chung!

 

Anh ngước nhìn lên hai dốc núi

Hàng thông bờ có con đường quen.

Nắng lụi bỗng dưng mờ bóng khói

Núi vẫn đôi mà anh mất em!

 

Dân chợ Phù Linh ai cũng bảo:

Em còn trẻ lắm, nhất làng trong;

Mấy năm cô ấy làm du kích

Không hiểu vì sao chẳng lấy chồng ?

 

Từ núi qua thôn, dường nghẽn lối

Xuân Dục, Đoài Đông cỏ ngút đầy

Sân biến thành ao, nhà đổ cháy

Ngổn ngang bờ bụi cánh dơi bay

 

Cha mẹ đưa nhau về nhận đất

Tóc bạc thương từ mỗi gốc cau

Nứa gianh nửa mái lều che tạm

Sương nắng khuây dần chuyện xót đau.

 

Anh nghe có tiếng người qua chợ:

Ta gắng: mùa sau lúa sẽ nhiều

Ruộng thấm mồ hôi từng nhát cuốc

Làng ta rồi đẹp biết bao nhiêu!

 

Nhưng núi còn kia, anh vẫn nhớ.

Oán thù còn đó, anh còn đây

Ở đâu cô gái làng Xuân Dục

Đã chết vì dân giữa đất này!

 

Ai viết tên em thành liệt sĩ

Bên những hàng bia trắng giữa đồng

Nhớ nhau anh gọi em:đồng chí

Một tấm lòng trong vạn tấm lòng.

 

Anh đi bộ đội sao trên mũ

Mãi mãi là sao sáng dẫn đường

Em sẽ là hoa trên đỉnh núi

Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm

 

Bài thơ thật hay và cảm động bi tráng

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Một lần vô tình đi tìm một cái tên trên Diễn đàn. Vô tình ghé vào một blog. Để rồi không còn là vô tình nữa. Người đọc thực sự bị cuốn hút bởi những vần thơ đối đáp của chủ và khách trong blog:

 

Bài thơ của chủ blog:

 

VÔ Ý !

 

Ai đem CAY ĐẮNG vứt bên đời,

Vô tình dẫm phải khổ thân tôi.

Những giọt thời gian không rửa hết,

Gậm nhấm lòng ta rách tả tơi.

 

Đã thế ai đem cái XÁC XƠ,

Ném bừa trong gió_chẳng đâu ngờ,

Một đêm lặng gió rơi vào mộng,

Để giấc chiêm bao cứ vật vờ.

 

Nhất quyết tìm mua lấy NIỀM VUI,

Để giữ trên môi mãi nụ cười.

Họ gói nhầm cho niềm đau khổ,

Đành giấu trong tâm cả cuộc đời.

 

Bình luận của mọi người:

 

Huyentran82

 

Em mang cay đắng vứt lên đời.

Vì anh vô í dẫm vào thôi.

Dẫm chỉ 1 lần đâu có xá.

Là em mang nó cả cuộc đời.

 

khlaphnum

 

@Huyentran82:

Em nhớ tuân theo luật" môi trường",

Vứt bừa như thế thiếu kỷ cương.

Ví dầu em vứt TÌNH ra đấy

Người "nhặt" mất rồi, ai tiếc thương?

 

lukhachdochanh

 

Ai đem cay, đắng vứt bên đời

Tôi nhặt nhạnh lấy làm của tôi

Cộng thêm ngọt, bùi...lẫn chua, chát

Tạo món canh ngon của cuộc đời.

 

 

 

khlaphnum

 

@lukhachdochanh:

Cũng là một thứ bột mà thôi,

Người đem pha loãng, kẻ đem nhồi,

Phụ liệu mùi hương tùy khẩu vị,

kẻ nướng người chiên đủ kiểu chơi!

Ngọt, bùi cũng bởi người thưởng thức,

Lat, béo còn do cái miệng đời.

Đố ai được cả lòng thiên hạ,

chắc hẳn lưu danh giữa đất trời!

 

lukhachdochanh

 

Cũng nước, cũng rau, cũng bỏ nồi

Cũng nêm mắm, muối, tỏi, đường...thôi

Bỏ vào rau đắng...nồi canh đắng

Bỏ củ cải ngọt, ngọt lịm môi

 

Dù ngọt hay đắng, canh đã nấu

Múc một tô đầy thưởng thức thôi!

Bước vào bàn tiệc thì cứ chén

Mặc kẻ bĩu môi chê lắm lời.

 

khlaphnum

 

Được thế ai than thở mà chi?

Tình đời đơn giản chẳng lo gì!

gạt hết nổi lòng riêng Lữ Khách

Độc Hành bất chấp tiếng thị phi!

 

Huyentran82

 

Ai mang cay đắng vứt bên đời.

Để người cứ mãi thở than thôi.

Thở than than thở thêm đau khổ...

Khổ mãi rồi thôi, kệ mặc đời!

 

lukhachdochanh

 

Tình đời mênh mang, lo...ích gì ?

Để lòng thanh thản nhẹ bước đi !

Rừng thiêng, muôn thú...cọp hùng bá

Gầm lên một tiếng át thị phi.

 

khlaphnum

 

@lukhachdochanh:

Hùng bá là khi ở giữa rừng,

Ngoài đời lắm kẻ dám leo lưng.

Cọp rời lãnh địa đâu còn phép,

Chỉ kẻ non gan mới dè chừng.

 

lukhachdochanh

 

Rừng thiêng lãnh địa Hổ sư huynh

Cớ sao lưu lạc chốn nhân tình ?

Khen ai lớn mật leo lưng Hổ

Leo rồi há dễ xuống không huynh ?

 

Huyentran82

 

Chú này ko biết chuyện khỉ con.

Leo lên lưng cọp vẫn cười giòn. Ha ha ha

 

khlaphnum

 

@ Huyentran82:

Cười xong nghe tiếng CỌP gầm,

Khỉ con mới biết tưởng nhầm gốc cây. hu hu hu

 

khlaphnum

 

@lukhachdochanh:

Rừng thiêng nước độc giờ đâu tá?

Lâm tặc vô tâm phá sạch rồi.

Không chốn dung thân đành phải thế,

Chốn cũ từng đêm nhớ ngậm ngùi.

 

lukhachdochanh

 

Nhớ về chốn cũ, dạ ngậm ngùi

Nhưng còn đâu nữa hỡi người ơi

Thôi thì cất bước tìm chốn khác

Nhân gian rộng lớn, rừng muôn nơi.

 

Hay:

 

Nhớ về chốn cũ dạ ngậm ngùi

Vết thương ngày đó nuốt không trôi

Đắp nanh, mài vuốt sao thật bén

Tìm kẻ lâm tặc lấy huyết chơi.

 

NgocYen88

 

Những dòng thơ buồn

Chứa chan cảm xúc

Cay đắng bắt nguồn

Cuộc đời uẩn khúc

 

Hơi thở ngắn dài

Quặn lòng giây phút

Nghịch cảnh trần ai

Hóa thân ngâm khúc.

 

khlaphnum

 

@ NgocYen88:

ôi! quý hóa thay,

những dòng chia sẻ,

ta như đứa trẻ,

sung sướng dạt dào.

Nghịch cảnh niềm đau,

Tưởng chừng tan biến

Cảm ơn bạn hiền,

ghé qua tệ xá.

 

Huyentran82

 

Ai đem cay đắng vứt bên đời

Để em vụng về vấp ngã mãi thôi.

Từ xa chỉ thấy anh ở đó.

Đứng nhìn em ngã và lo cười.

 

lukhachdochanh

 

Nảy lên, dập xuống như quả bóng

Nhấp nhô, trồi sụt...mặt sóng lòng

Buồn rồi lại vui, vui lại buồn

Có-không, không-có...cũng "tay không"

 

CaPheSang

 

He he he nghe mấy vần thơ thấy buồn quá xin phép chủ nhà cho tôi remix lại cho vui vui tí nhá!

 

Ai đem con chó vứt bên đường

Vô tình dẫm phải đem về nhậu.

Lá mơ hái trộm cô hàng xóm,

Củ riềng tôi nhổ bác kế bên.

 

Nấu xong tôi múc chia cô ấy,

Vừa thấy cô cười nói cám ơn,

Còn lại tôi làm một cái lẩu,

Mời bác sang nhậu suốt đêm dài.

 

Nâng ly lại nhớ cô hàng xóm,

Nhớ cái cười duyên mặt chữ điền.

Nheo nheo điếu thuốc tôi thầm nghĩ,

Cảm ơn con chó đã se duyên.

 

khlaphnum

 

Ba món đều chôm chẳng mất tiền,

Chế xong nồi lẩu nhậu triền miên.

Khá khen cho lão CaPheSang,

Độc nhất trên đời:" chó se duyên".

 

lukhachdochanh

 

Vô tình "dẫm" phải...chó vứt hoang ?

Làm nên nồi lẩu nhậu "huy hoàng"

Đem qua dụ khị cô hàng xóm

"Đây bát canh gà...chửa chó hoang"

 

khlaphnum

 

@ hatca:

Cay đắng tràn lan khắp cõi đời,

Người nương chén đắng để sầu vơi,

Kẻ đành chôn dấu trong tâm khảm,

Một kiếp người hay một cuộc chơi?

 

Tragung

 

@ khlaphntm

ĐẮNG CAY vốn sằn có ở đời.

Cố không nhìn thấy,ới người ơi!

Mấy ai khôn lớn,chưa từng trải

Mặng ngọt chua cay...đẩm lệ rơi?!

 

Nếu ở đời nầy,sống XÁC XƠ.

Hiện thân quá khứ,mấy ai ngờ.

Quả giờ ta hưởng,nhân tiền kiếp.

Người ơi! Giác ngộ sớm vào bờ.

 

Hai chữ NIỀM VUI chứa trong câu:

"_lòng buồn thì cảnh có vui đâu..?"

VÔ NGÃ mà lòng chưa VÔ NGÃ.

Trách mình không trách,trách ai đây?!

 

Nguồn: Blog khlaphnum

  • Vote tăng 2

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Ta gặp nhau qua phương trình thể tích

 

Ta gặp nhau qua phương trình thể tích

Ta gặp nhau qua phương trình thể tích

Ánh mắt buồn những chẳng kém thiết tha

Góc độ nào mà tính mãi không ra

Hay "nghịch biến " cho lòng hoài xa cách

 

Đời "nghịch số " nên em không oán trách

"Giới hạn " lòng cho sầu khổ vơi đi

"Định lý" nào mà ngăn được bờ mi

Không rơi rớt hạt châu buồn hận tủi

 

"Tâm điểm " kia chứa chút tình ngắn ngủi

Nên đau buồn là "hệ luận "trần gian

Tình yêu em dù chứa đựng ngút ngàn

Nhưng "vô cực" là niềm đau "Bất biến"

 

Ân tình anh dù luôn luôn "biễu hiện"

Nhưng đường đời mình hai kẻ "song song"

Yêu thuơng chi chỉ là những hoài công

Nên "ẩn số " tình yêu không "tụ điểm"

 

 

--------------------------------------------------------------------------------

 

Tình đâu là căn thức bậc hai

Ðế có thể ngồi yên mà xét dấu

Em phải nhớ tình yêu là góc số

Mà hai ta là những kẻ chứng minh

Ðừng bao giờ đảo vế một phương trình

Cứ thong thả mà vui trên đồ thị

Tìm đạo hàm rồi ngồi yên suy nghĩ

Sẽ thấy dần hệ số góc tình yêu

Ðừng vội vàng định hướng một hai chiều

Rồi một buổi ta đồng qui tại góc

Em mĩm cười như tiếp tuyến bên tôi

Tôi vội vàng phân tích nét hoa tươi

Và nhận thấy em xinh xinh cực đại

Em khó hiểu thì tôi đành vô giải

Bài toán giải bằng phương pháp tương giao

Nhìn em cười tôi định nghĩa tình yêu

Nhưng chỉ gặp một phương trình vô nghiệm

Chưa hẹn hò mà lòng như bất biến

Chưa thân nhau mà đã thấy so le

Trót yêu rồi công thức có cần chi

Vì hệ luận ái tình không ẩn số

Em không nói tôi càng tăng tốc độ

Ðể mình tôi trên quãng đường đơn điệu.

Yêu là chết là triệt tiêu tất cả

Tình tiệm cận riêng mình tôi buồn quá

Nỗi cô đơn không giới hạn ngày mai

Tôi mang em đặt điều kiện tương lai

Cho tôi sống với nỗi niềm đơn giản

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Lời ru bên bồi

Nhật Quỳnh

 

Người đem theo lá diêu bông

Về nơi xa để nát lòng mẹ tôi

Góc nhà xiêu lệch bình vôi

Nắng mưa sấp ngửa trầu rơi sau vườn

Tháng ba rét ngọt cánh chuồn

Bếp xâu từng sợi khói luồn ngõ sau...

Áo toan sứt chỉ bạc màu

Mẹ toan vá lại nỗi đau thuở nào

Tôi thành một khúc ca dao

Níu chân mẹ lại cầu ao bên này

Phong phanh áo mỏng vai gầy

Gió lùa buốt cả gót lầy cuối đông

Người mang theo lá diêu bông

Mẹ tôi khản giọng chiều suông gọi đò

Heo may lất phất sương chờ

Mẹ ngồi bên lở, lời ru bên bồi...

 

Nhật Quỳnh

  • Vote tăng 2

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Triết lý khi yêu

 

 

 

Chừng mực với mọi điều

Với tình yêu xin đừng chừng mực

Đã yêu thì yêu như lửa đốt

Cây cành nào cũng phải cháy thành tro

Đã yêu thì yêu như rượu bốc

Trên có trời , dưới đất , giữa hai ta

 

Đã yêu thì yêu như ông bà

Tam tứ núi cũng trèo , ngũ lục sông cũng lội

Lên đò sang ngang , vai mang khăn gói

Thương mẹ thì thương , con cứ theo chồng

 

Đã yêu thì yêu như Tiên Dung

Đẳng cấp sang hèn không bàn đến

Đã yêu thì yêu như Mỵ Châu

Đầu dù rơi vẫn không sai lời hẹn

Đã yêu thì yêu như Trương Chi

Thân dù tan , hồn lặn vào đáy chén ...

 

Nồng ấm thế ơi em thương mến

Rượu bốc trên môi , lửa rực trong tim

Nghe anh nói , vòng tay em siết chặt

Đã yêu thì quý nhất khoảng lặng im !

 

 

Vương Trọng - Trích từ tập thơ " Ngoảnh lại " - NXB Thanh Niên - 2001

  • Vote tăng 2

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Huyền thoại

 

 

Giá được một chén say mà ngủ suốt triệu năm

Khi tỉnh dậy , anh đã chia tay với người con gái ấy ?

Giá được anh hẹn hò dù phải chờ lâu đến mấy

Em sẽ chờ như thể một tình yêu ...

 

Em sẽ chờ

Như hòn đá biết xanh rêu

Của bến sông xa , mùa cạn nước

Cơn mưa khát trong nhau từ thuở trước

Sắc cầu vồng chấp chới mé trời xa ...

 

Em sẽ chờ anh

Như lúa đợi sấm tháng ba

Như vạt cải vội đơm hoa , đợi ngày chia cánh bướm

Như cô Tấm thương chồng từ kiếp trước

Lộn lại kiếp này từ quả thị nhận ra nhau

 

Em ở hiền

Em có ác chi đâu

Mà trời lại xui anh bắt đầu tình yêu với người con gái khác ?

Có phải rượu đâu mà chờ cho rượu nhạt

Có phải miếng trầu

Đợi trầu dập mới cay ?

 

Dẫu chẳng hẹn hò

Em cứ đợi , cứ say

Ngâu có xa nhau , Ngâu có ngày gặp lại

Kim - Kiều lỡ duyên nhau

Chẳng thể là mãi mãi ...

 

Em vẫn đợi

Vẫn chờ

Dẫu chỉ là huyền thoại một tình yêu !

 

 

Đoàn Thị Lam Luyến - Trích từ tập thơ " Gửi Tình yêu " - NXB Hội Nhà Văn - 2003 .

  • Vote tăng 2

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Qua sông bỗng gặp nụ cười

Vớt lên lại sợ thuyền tôi chòng chành

Thả trôi lòng thấy không đành

Thôi thì như áo, quên cành hoa sen

 

Hôm sau qua ngõ người quen

Trầu têm còn đó mà em đâu rồi

Tôi đem tình cũ ra phơi

Tình cờ nhặt được nụ cười ai rơi!

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Bài hát anh hát cho cả lớp nghe chung

Sao ánh mắt cứ nghiêng về một phía

 

“Khi biết yêu, người ta bắt đầu nói dối”

Có phải thế không hỡi bạn bè cùng tuổi?

Lứa tuổi bắt đầu yêu.

Sáng nay em gửi gắm gì qua ánh mắt nhau

mà khiến anh đêm về khó ngủ

Ở gần thôi mà sao vẫn nhớ

Ngày ngắn vô cùng không đủ để nhìn nhau

Đừng ai nghĩ rằng ai muốn làm cao

Dù đôi lúc ngó lơ quay chỗ khác

Thì ra Thầy bảo mà đúng thật

Khi biết yêu, trước tiên là mình tự dối mình

Và lỡ bạn bè nhắc đúng một cái tên

Tự dưng em quá chừng xấu hổ

Má đỏ bừng và không cười nói nữa

Có ai hỏi: “hắn đấy à?” Vội đáp: “Còn Lâu”

Còn anh thì có khác gì đâu

Cũng bối rối rồi vội vàng phủ nhận

Ai lại dám tỏ bày niềm xúc động

Nên bất ngờ phải nói có thành không

Bài hát anh hát cho cả lớp nghe chung

Sao ánh mắt cứ nghiêng về một phía

Còn em cũng không dám lên lớp trể

Chỉ sợ anh chê: “Con Bé ấy lười”

Em càng thấy vui hơn và anh cũng yêu đời

Anh đi dạo thường xuyên hơn qua căn phòng em ở

Em vẫn thường ngồi bên khung cửa sổ

Chỉ một cái nhìn là hai đứa sẽ ngủ ngon

Nhưng bạn bè ơi đừng tìm hiểu gì hơn

Em sẽ bảo em chỉ ngồi hóng gió,

Còn anh đi qua căn phòng đó

Cũng như bao căn phòng khác của trường

Khi biết yêu ai cung nghĩ mình rất bình thường

Dù thực tại có rất nhiều thay đổi

Mà cái thay đổi dầu tiên là bắt đầu nói dối

Nhưng là cái nói dối vụng về, con nít rất dễ thương

Và dĩ nhiên là đáng được bao dung

Hãy tha thứ cho những người

Vì bắt đầu YÊU

Nên bắt đầu…… NÓI DỐI

 

(Sưu tầm)

  • Vote tăng 2

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Hạnh phúc bình yên là khi em bên anh

Viết cho anh

 

Chỉ mới chớm đông thôi mà anh

Hoa sữa có nơi còn chưa tàn hết

Sáng sớm và đêm bắt đầu trở rét

Thoáng hanh hao chút gió đầu mùa

 

Ta chẳng còn qua những lối xưa

Nghe hơi thở của mùa đông thao thức

Chợt một sớm mai trở mình tỉnh giấc

Thấy ngoài kia đông đã về rồi

 

Em chẳng nhớ nhiều những mùa đông xa xôi

Đêm buốt giá tê bàn tay lạnh cóng

Chỉ nhớ đông với vòng tay ấm nóng

Hạnh phúc bình yên là khi em bên anh

 

Đông vẫn có những hàng cây lá xanh

Đông vẫn ấm vì trong tim thắp lửa

Đông hoài niệm nhưng không bao giờ cũ

Bởi có anh nên em nhớ mùa đông.

 

 

Viết cho em

Đã bốn đông rồi phải không em?

Anh cũng thế, vẫn theo cùng nỗi nhớ

Đêm bình yên lặng lẽ nhìn ra phố

Sao cháy lòng một bóng dáng xa xôi…

 

Anh nhớ mùa đông khô nẻ bờ môi

Nhớ lối xưa có cành bàng rụng lá

Ở nơi xa dẫu trắng trời sương giá

Vẫn không phải đông của Hà Nội và em

 

Đông – là khi được ôm em đêm đêm

Không còn biết ngoài trời se sắt gió

Đông – là khi em choàng chiếc khăn màu đỏ

Má ửng hồng trong cái rét hanh hao

 

Đông – là đêm ngước nhìn những vì sao

Cùng dệt giấc mơ trong căn nhà nhỏ

Đông – là hôm qua anh trở về phố cũ

Hà Nội nép mình trong gió buốt hồ Tây...

 

Em tiếc vì đông không còn hoa sữa

Anh lại nghe xao xuyến lúc sang mùa

Yêu hơi thở em phả vào anh ấm nóng

Bởi có em nên anh nhớ mùa đông.

 

(sưu tầm)

  • Vote tăng 3

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

NẾU MỘT NGÀY

Nếu một ngày Windows em báo lỗi

Anh nguyện làm các Soft test đơn phương

Từng Sector anh đi khắp nẻo đường

Fix hết nhé những Error trêu tức.

 

AVI kia những đêm dài thao thức

Lỗi mất rồi thiếu Codec em ơi!

Ngó Display lòng thấy quá chơi vơi

Anh DIVX nhìn em cười từ tốn.

 

Em lướt Web bao Trojan săn đón

Anh xin làm chàng NAV đứng ngóng trông

Cố sức mình Scan hết băng thông

Che chở em trước muôn ngàn Virus.

 

Bao Spyware ngồi nhìn em hóng hớt

NAV đơn côi thấp thoáng phía kia đường

Khi Hacker giẫm đạp chẳng xót thương

Co mình lại giương Firewall chống đỡ.

 

Nếu một mai Admin em có lỡ...

Delete rồi File chứa những yêu thương

Đôi mắt biếc Paint đầy nỗi vấn vương

Đừng khóc nữa anh Restore trở lại.

 

Em giận hờn cưỡi IE chạy mãi

Anh hoảng hồn lấy Firefox đuổi theo

Đằng xa kia Netscape đá lông nheo

Cancel luôn vì em là trên hết.

 

Em RAM ít nên Run nhiều sẽ mệt

Anh sẽ làm Physics Memory

Search cùng em trên khắp nẻo đường đi

Anh mạnh mẽ nhờ hai RAM cùng Bus.

 

Accept nhé lời tỏ tình bất chợt

Hai trái tim sẽ Connect dài lâu

Dẫu Phishing có lừa dối đến đâu

Tin anh nhé vì tình anh còn mãi...

 

Một vài từ viết tắt:

 

*AVI : một định dạng của file Video

*DIVX: phần mềm xem file *.avi

*NAV: Norton Anti Virus

*IE : trình duyệt web Internet Explorer

*BUS: băng thông bộ nhớ

Sưu tầm

  • Vote tăng 5

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Bài thơ tình hay nhất thế kỷ: Màu Tím Hoa Sim

Chép tặng diễn đàn bài thơ " Màu Tím hoa sim", Đến nay, Màu tím hoa sim được xem là một trong những bài thơ tình hay nhất của thế kỷ 20

 

Màu Tím Hoa Sim

Hữu Loan

 

Nàng có ba người anh đi bộ đội

Những em nàng

Có em chưa biết nói

Khi tóc nàng xanh xanh

 

Tôi người Vệ quốc quân

xa gia đình

Yêu nàng như tình yêu em gái

Ngày hợp hôn

nàng không đòi may áo mới

 

Tôi mặc đồ quân nhân

đôi giày đinh

bết bùn đất hành quân

Nàng cười xinh xinh

bên anh chồng độc đáo

Tôi ở đơn vị về

Cưới nhau xong là đi

Từ chiến khu xa

Nhớ về ái ngại

Lấy chồng thời chiến binh

Mấy người đi trở lại

Nhỡ khi mình không về

thì thương

người vợ chờ

bé bỏng chiều quê...

 

Nhưng không chết

người trai khói lửa

Mà chết

người gái nhỏ hậu phương

Tôi về

không gặp nàng

Má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối

Chiếc bình hoa ngày cưới

thành bình hương

tàn lạnh vây quanh

 

Tóc nàng xanh xanh

ngắn chưa đầy búi

Em ơi giây phút cuối

không được nghe nhau nói

không được trông nhau một lần

 

Ngày xưa nàng yêu hoa sim tím

áo nàng màu tím hoa sim

Ngày xưa

một mình đèn khuya

bóng nhỏ

Nàng vá cho chồng tấm áo

ngày xưa...

 

Một chiều rừng mưa

Ba người anh trên chiến trường đông bắc

Được tin em gái mất

trước tin em lấy chồng

Gió sớm thu về rờn rợn nước sông

Đứa em nhỏ lớn lên

Ngỡ ngàng nhìn ảnh chị

Khi gió sớm thu về

cỏ vàng chân mộ chí

 

Chiều hành quân

Qua những đồi hoa sim

Những đồi hoa sim

những đồi hoa sim dài trong chiều không hết

Màu tím hoa sim

tím chiều hoang biền biệt

Có ai ví như từ chiều ca dao nào xưa xa

Áo anh sứt chỉ đường tà

Vợ anh chưa có mẹ già chưa khâu

Ai hỏi vô tình hay ác ý với nhau

Chiều hoang tím có chiều hoang biết

Chiều hoang tím tím thêm màu da diết

Nhìn áo rách vai

Tôi hát trong màu hoa

Áo anh sứt chỉ đường tà

Vợ anh mất sớm, mẹ già chưa khâu...

Màu tím hoa sim, tím tình trang lệ rớm

Tím tình ơi lệ ứa

Ráng vàng ma và sừng rúc điệu quân hành

Vang vọng chập chờn theo bóng những binh đoàn

Biền biệt hành binh vào thăm thẳm chiều hoang màu tím

Tôi ví vọng về đâu

Tôi với vọng về đâu

Áo anh nát chỉ dù lâu...

 

(1949, khóc vợ Lê Đỗ Thị Ninh)

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Tổng hợp thơ về bóng đá

 

HỌ NÓI GÌ?

Ông V

Tôi đi du học hoài

Có biết gì đâu mà mồi chài, mua bán?

Đông Á - Pomina mùa này lên hạng

Bằng chính thực lực của mình, chứ cần lụy chi ai?

Ai bảo Đông Á – Pomina lên hạng nhờ trọng tài?

Đám áo đen kia thường xử ép đội chúng tôi thì có!

Ai bảo Tiến Thành này tự bỏ tiền hối lộ?

Của riêng đâu có thừa để bao việc cha chung?

Các vị bắt tôi, các vị hãy coi chừng

Bắt thì dễ, nhưng thả thì khó lắm…

Vậy cho nên, áo tù tôi mặc sẵn

Bởi đằng nào thì cũng phải dùng nó vài năm.

 

Ông Đ

 

Tôi lấy sinh mạng mình ra thề

Đông Á – Pomina luôn chủ trương đá sạch

Nếu không tin, mời kiểm tra sổ sách

Sẽ chẳng thấy khoản chi nào cho việc lót tay!

Cậu Thành lấy tiền từ đâu và hối lộ vì ai?

Thành chỉ muốn tự khuếch trương thanh thế

Vài chục triệu với cậu ta chỉ là tiền lẻ

Nên việc gì phải dính đến qũy công!

Một trăm ba mươi triệu cho trận hòa 0 – 0?

Sao thế được, tôi đã tra sổ sách

Tuyệt đối không! Vì chúng tôi đá sạch

Nếu không tin, hãy sờ đầu Dừa xem !

Liên đoàn có quyết thì quyết lẹ lên

Đông Á đi hay ở, để chúng tôi còn biết

Nhưng dẫu thế nào, Liên đoàn là…cả nước

Mà đối đầu với cả nước thì

............................ Dừa hổng dám đâu!.

Sưu tầm

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Thơ Nguyễn Trọng Tạo

“Là Ngôi Sao anh luôn bị bao vây

Bị kéo áo huých tay bị đốn sau cản trước

Mang hàng chục vết thương anh vẫn làm bão lốc

Là Ngôi Sao sân cỏ hóa bầu trời

 

Anh đi qua đàm tiếu của người đời

Anh bỏ lại những vinh quang huyền thoại

Những đỏng đảnh đón đưa những ra giá chào mời

Không rực sáng không thể nào tồn tại

 

Là Ngôi Sao cô đơn từ vạn đại

Lắm người yêu rốt cuộc chỉ đau buồn

Khi cú sút penalty thất bại

Là Ngôi Sao – anh đào sẵn mồ chôn

 

Chỉ đến lúc lặng im toàn thế giới

Trong đêm đen thèm đục thủng bầu trời

Ta lại thấy những Ngôi sao dưới cỏ

Cứ bay lên định vị những Con Người…”

(Là ngôi sao)

 

Hay ông đã tự ví mình như “Cỏ trên sân bóng” khi quá say đắm với không khí của những trận cầu đỉnh cao và vẻ đẹp toát ra từ những đôi chân được “khiển” bằng những cái đầu luôn nghĩ về “cái đẹp”.

 

“tôi thấy tôi là cỏ trên sân bóng

đẩy đầu anh lên cao, cao hơn mọi cái đầu

khi anh ngã sóng soài tôi thấy tôi là cỏ

xoa dịu vế thương anh như có phép nhiệm màu

 

quả bóng bay đi quả bóng lại bay về

được dày xéo tôi thấy mình hạnh phúc

được ôm hôn tôi muốn trào nước mắt

cỏ hồi hộp mừng vui, cỏ thầm lặng tái tê

 

trong chiến thắng anh có nghe tôi hát

tôi phất cao muôn vạn lá cờ xanh

khi chiến bại anh có nghe tôi khóc

trận mưa đau dâng ngập cả khung thành

 

theo anh mãi cho đến ngày chung cuộc

nếm đủ vị đắng cay nếm đủ vị ngọt ngào

rồi mùa bóng qua đi anh giã từ sân cỏ

chỉ còn tôi hoang lạnh dưới trăng sao…”

 

(Cỏ trên sân bóng)

 

Đừng bao giờ anh nghĩ rằng bóng đá chỉ thể hiện vẻ đẹp bằng đôi chân giống như tôi từng nghe một người thắc mắc rằng Hội văn học nghệ thuật của anh ấy chỉ được đầu tư khoảng 100 triệu đồng trong khi đó một câu lạc bộ bóng đá chỉ có vài chục con người lại được đầu tư tới hàng trăm tỷ đồng. Như vậy hóa chẳng phải xem trọng cái chân hơn cái đầu sao? Theo tôi, bóng đá đẹp đồng nghĩa với nghệ thuật đẹp.

 

Muốn có bóng đá đẹp anh phải có đôi chân, tất nhiên không phải đôi chân cụt, chân què mà là một đôi chân khéo léo. Bóng đá đẹp hay nghệ thuật đẹp đều cần đến một cái… đầu. Cái đầu đó liên tục nghĩ đến cái đẹp, tính đến cái đẹp, tìm cách “khiển đôi chân” làm sao cho những đường bóng đến với chiến thắng hay chiến bại cũng phải… đẹp. Bóng đá mà không đẹp ngay từ trong đầu thì đôi chân cũng chỉ là đôi chân vụng về mà thôi!

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Chúc mừng đội tuyển Việt Nam. Tạo nên kỳ tích bao năm đợi chờ. Cám ơn ông CASLITO. Thắp lên ngọn lửa ước mơ ... tuyệt vời. (Hồ Thanh Hà)

 

CÁM ƠN NHÉ ! CÁC CHÀNG TRAI

 

Tặng đội tuyển bóng đá nam Việt Nam

 

 

Chúc mừng đội tuyển Việt Nam

Tạo nên kỳ tích bao năm đợi chờ

Cám ơn ông CASLITO

Thắp lên ngọn lửa ước mơ ... tuyệt vời.

 

Đêm nay đường phố thêm vui

Sắc cờ đỏ thắm nhân đôi tiếng cười

Cám ơn nhé ! Các chàng trai

Cho đêm không ngủ ... men say ngập lòng.

 

Bao năm đằng đẵng chờ mong

Vỡ òa hạnh phúc... ba miền ước ao

MỸ ĐÌNH dậy sóng xôn xao

Cúp vàng ở lại ... nôn nao lòng người.

 

 

HỒ THANH HÀ

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

images1746605_QBV3.jpg

Và một Ngọc Châm dịu dàng, xinh đẹp trong lễ trao giải.

 

NHỮNG CÔ GÁI VÀNG VIỆT NAM

Hoàng Mạnh Phú

Tặng đội tuyển bóng đá nữ Việt Nam

 

Tổ quốc tự hào về các em

Những cô gái mảnh mai, thảo hiền, quả cảm

Đấu trường Ma-ri-ki-na dập dồn trống trận

Cờ đỏ sao vàng đã bay lên - chiến thắng ngời ngời!

 

"Bóng đá - ngôn ngữ chung, tính nghệ thuật tuyệt vời

Không phân biệt chính kiến, trẻ già, màu da nào hết"

Một hat-trick Vàng SEA Games không dễ gì lập được

Sự thật đây rồi mà cứ đẹp như mơ...

 

Cả dân tộc cùng bước chạy, cùng chung nhịp thở

Vinh quang nào cũng gian khổ, phải không em?

Ngỡ nước mắt đọng trên gương mặt sáng nụ cười rạng rỡ

Những cô gái Vàng - những cô gái Việt Nam!

  • Vote tăng 2

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Yêu bóng đá (Đàm Huy Đông, Việt Nam)

(Tặng những ai chỉ duy nhất một tình yêu: Bóng đá)

 

Yêu bóng đá không cần phải nói

Nên chẳng run run lúc tỏ tình

Cứ thoải mái, tha hồ hò hét

Cứ tự tin và cứ hết mình

 

Yêu bóng đá không sợ nghe từ chối

Mà chỉ lo không còn sức để yêu

Yêu bóng đá không cần khư khư giữ

Càng lắm kẻ yêu, càng thấy vui nhiều

 

Yêu bóng đá không lo ai hờn dỗi

Không phải "trồng si" chẳng phải "làm đuôi"

Càng không phải sớm đưa chiều đón

Nhõng nhẽo, điệu đà ôi! Khổ trăm chiều...

 

Yêu bóng đá vẫn rất là lãng mạn

Vẫn thơ dài, nhạc ngắn đấy thôi

Thêm những phút vỡ òa - hạnh phúc

Thoáng lo âu và nhiều lắm niềm vui

 

Bóng đá chẳng bao giờ làm mặt lạnh

Gọi không thưa, hỏi cũng không thưa

Bóng đá dẫu bất ngờ thay đổi

Cũng chẳng bằng em sớm nắng chiều mưa

 

Bóng đá có những niềm kiêu hãnh

Nhưng chẳng có đâu một phút kiên trì

Bóng đã sẵn sàng yêu tất cả

Những trái tim nào dám biết si.

 

Yêu bóng đá là tình yêu vĩ đại

Đẹp như mơ và cao thượng như mơ

Hỡi tất cả các chàng trai trên Trái Đất

Yêu bóng đá đi mặc con gái thẫn thờ.

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Đây là bài thơ vô tình trong năm thứ ba em vào phòng học mà trước đó là buổi chia tay của các anh chị cao học vừa ra trường. Và đây là bài thơ còn trên bảng:

 

Dù đục dù trong

con sông vẫn chảy

Dù cao dù thấp

cây lá vẫn xanh

Dù người phàm tục hay kẻ tu hành

Đều phải sống từ những điều rất nhỏ

Ta hay chê cuộc đời méo mó

Sao ta không tròn ngay tự trong tâm

Đất ấp ôm cho muôn hạt nảy nầm

Nhưng chồi vẫn tự vươn lên tìm ánh sáng

Nếu tất cả đường đời đều trơn láng

Có thể nào ta nhận ra ta

Ai trong đời đều có thể tiến xa

Nếu có khả năng tự mình đứng dậy

Hạnh phúc

cũng như cuộc đời này vậy

Không chi dành cho một

riêng ai

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

--------------------------------------------------------------------------------

Chiều xuân

Anh Thơ

 

 

Mưa đổ bụi êm êm trên bến vắng,

Đò biếng lười nằm mặc nước sông trôi...

 

Ngoài đường đê cỏ non tràn biếc cỏ

Đàn sáo đen sà xuống mổ vu vơ.

Mấy cánh buồm rập rờn trôi trước gió

Những trâu bò thong thả cúi ăn mưa

 

Trong đồng lúa xanh rờn và ướt lặng

Lũ cò con chốc chốc vụt bay ra.

Làm giật mình một cô nàng yếm thắm.

Cúi cuối cào cỏ ruộng sắp ra hoa.

 

Trả lại ngày xưa

Hồ Thụy Mỹ Hạnh

 

Không còn anh giờ lại cuối thu rồi

Em về đây sáng nay trời đẹp lắm

Sương mù giăng trên mặt hồ xanh thẳm

Nắng chưa lên trải ấm những con đường.

 

Không còn anh lòng em rối tơ vương

Biết bên kia ngôi nhà còn khép cửa

Những đợi chờ có lẽ không còn nữa

Em về đây anh có biết gì không ?

 

Giờ đâu còn ngày tháng của ngóng trông

Em trả lại những gì xưa yêu dấu

Như con thuyền chưa về nơi neo đậu

Mà bão giông đang ồ ạt kéo về.

 

Cả một đời em vẫn còn mải mê

Đeo đuổi những trang thơ tình dang dở

Cả một đời như còn mắc nợ

Cứ trả hoài

Sao nỗi nhớ

Chẳng hề vơi!

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Nỗi buồn bóng đá SEA Games!

Nguyễn Đình Bắc

 

Cả đất nước lặng đi!

Những giọt nước mắt lặn vào trong

và những giọt trào lên khóe mắt

Năm mươi năm - mùa gặt...không thành!

Không nỡ trách các anh

Chỉ buồn cho thế sự

Tôi tự hỏi vì sao?

Vì sao kia chứ?

Quả bóng lăn đâu có tội tình gì…

Mà nỗi buồn vương vấn bước người đi

 

Đành nhẽ cuộc chơi,

Nhưng vinh quang Tổ Quốc

Niềm khát khao mơ ước tự bao ngày

Khi lá cờ đỏ thắm tung bay…

Đầy kêu hãnh!

 

Nếu có phải ta chưa đủ mạnh

Hãy bền gan rèn trí lực mai sau

Trái đất tròn rồi sẽ lại gặp nhau

Món nợ cũ phải đòi cho bằng được

Cuộc chơi mới vẫn còn nguyên phía trước.

 

Những chàng trai cô gái Việt Nam

Không buông xuôi, không bó gối quy hàng

Hãy đứng dậy như sức Thần Phù Đổng

Hãy giành lại niềm vui cho cuộc sống

Bởi bên anh có triệu triệu con người

Cuộc chơi này đâu dễ chịu buông xuôi.

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Mai Phương Thúy hóa thành Nàng Thơ

c.jpg

Bắc Một ngọn lửa trắng nhắn tin mưa Nhớ cạn sông Hồng chưa hết rét Cậy hoa đào rưng rưng đất Bắc Ánh mắt chìm bốn phía sương giăng!

a.jpg

Trung Biển hồi hộp níu trùng khơi lại Trăm cánh buồm một dáng em quên Đừng ai nhắc cát dài cuối bãi Miền gió cũ bận bịu mùa sen!

b.jpg

Nam Hai vạt nắng buổi chiều qua bến khác Chân lãng tử bước lạc một câu hò Trời Phương Nam xàng xê bao con nước Cái nhìn sông Hậu trễ phà Cần Thơ!

Sưu tầm

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Những người đàn bà gánh nước sông

NGUYỄN QUANG THIỀU

Những ngón chân xương xẩu, móng dài và đen toẽ ra như móng chân gà mái

Đã năm năm, mười lăm năm, ba mươi năm và nửa đời tôi thấy

Những người đàn bà xuống gánh nước sông

Những bối tóc vỡ xối xả trên lưng áo mềm và ướt

Một bàn tay họ bám vào đầu đòn gánh bé bỏng chơi vơi

Bàn tay kia bấu vào mây trắng

Sông gục mặt vào bờ đất lần đi

Những đàn ông mang cần câu và cơn mưa biển ra khỏi nhà lặng lẽ

Những con cá thiêng quay mặt khóc

Những chiếc phao ngô chết nổi

Những người đàn ông giận dữ, buồn bã và bỏ đi

 

Đã năm năm, mười năm, ba mươi năm và nửa đời tôi thấy

Sau những người đàn bà gánh nước sông và lũ trẻ cởi truồng

Chạy theo mẹ và lớn lên

Con gái lại đặt đòn gánh lên vai và xuống bến

Con trai lại vác cần câu và cơn mưa biển ra khỏi nhà lặng lẽ

Và cá thiêng lại quay mặt khóc

Trước những lưỡi câu ngơ ngác lộ mồi.

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Tạo một tài khoản hoặc đăng nhập để nhận xét

Bạn cần phải là một thành viên để lại một bình luận

Tạo tài khoản

Đăng ký một tài khoản mới trong cộng đồng của chúng tôi. Điều đó dễ mà.

Đăng ký tài khoản mới

Đăng nhập

Bạn có sẵn sàng để tạo một tài khoản ? Đăng nhập tại đây.

Đăng nhập ngay

×