Chuyển đến nội dung
Diễn đàn CADViet
lamtecco2

Mỗi ngày một câu chuyện cười

Các bài được khuyến nghị

Ới bác hoan2182 ơi.

Ổng vứt cái giày ấy chỗ mô để mình đi mót về bác nhẩy, Mà nó là chân trái hay chân nào vậy bác????

Mà bác ơi cái đoạn

Sợ vợ hiểu lầm nên khi bà vợ đang mải ngắm cảnh hai bên đường, ông vội nhặt lấy chiếc giày và ném ra ngoài

hình như bác sáng tác ......"nhầm" ....... thì phải??????

Bác "soi" kỹ quá! hề hề hề! Câu chuyện em sưu tầm, bác ạ! Giả thử em là người sáng tác, em sẽ không nỡ để cho ông giám đốc nhẫn tâm ném cái guốc qua cửa sổ ô tô đâu bác ạ. Cái guốc là vật vô chi vô giác, chỉ là tài sản sở hữu của cá nhân, nhưng suy rộng ra nó là tài sản của nhân loại, để làm ra được, phải trải qua tiến trình lịch sử tồn tại và phát triển có phải vậy không bác?

Giả thử em là ông giám đốc, em sẽ nhét cái chiếc guốc vào bụng bác ạ! Nếu bà vợ phát hiện ra cái nổi cồm cộm trước bụng dưới, em sẽ hề hề hề hề nói rằng thì mà là: tôi đang đi guốc trong bụng của tôi, bà hiểu chửa?

  • Vote tăng 2

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác
Arapha't rửa bát cho Pharaon, Pharaon sờ mông Tôn đức thắng, Tôn đức thắng mắng Đàm vĩnh Hưng, Đàm vĩnh hưng đấm lưng Long vũ, Long vũ chồng cũ Thu Minh, Thu Minh linh tinh với Minh Nhí , Minh nhí sờ tí Đan trường, Đan trường khinh thường Thanh thảo, Thanh thảo đả đảo Ngọc anh, Ngọc anh chiến tranh với kasim hoàng vũ. Hoàng vũ bạn cũ binladen. Binladen mon men sang nhà G.bush, G.bush sút vỡ đầu thằng Jon kerry , Jon kerry bắn vỡ bi thằng ARaphat, Arapha't lại rửa bát cho pharaon ...

hay quá trời luôn. Cười bể bụng mất. Tiếp tục phát huy nhe bạn

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Tào Tháo, Lưu Bị và Tôn Quyền họp Hội nghị G4. Vua nhà Hán chủ trì. Vua Hán cho các cung nữ cởi trần, bôi nhọ nồi khắp người, bắt múa đãi tướng. Cuối cùng, chọn 3 cô đẹp nhất cho ngồi cạnh 3 vị Tào, Lưu, Tôn. Bỗng đèn đuốc tắt hết. Hồi lâu đèn nến mới sáng lên. Thì thấy tay Tôn Quyền nhọ đen nhẻm, mũi Lưu Bị cũng bị đen. Vua Hán nghĩ bụng: Tôn Quyền khua khuắng cả cung nữ của ta, thế nào nó cũng lấy đất Ngô, Lưu Bị ngửi cả cung nữ của ta, thế nào nó cũng lấy Ba Thục, chỉ có Tào Tháo là trung thành với ta. Vua Hán bèn khen Tào trung nghĩa. Tào Tháo khoái quá, cười nhe răng. Răng và lưỡi đen thui

Sưu tầm

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Một cụ ông tuổi cuối thu mới sắm đuợc 1 đôi giày hiệu rất ăn ý. Vừa buớc vào nhà, cụ ông liền khoe với cụ bà: “này bà, bà có thấy điều gì khác lạ trên người tôi ko? ” “tôi chẳng thấy gì khác cả” - cụ bà đáp. Bực mình, cụ ông cởi hết quần áo ra, chừa đôi giày lại và hỏi lần nữa. Cụ bà đáp: “tôi vẫn chẳng thấy gì khác cả, vẫn là cái “kim đồng hồ” lúc nào cũng chỉ 6:30.” Cụ ông gắt: “phải rồi, nó chỉ 6:30 vì nó đang nhìn xuống đôi giày mới của tôi này!” Cụ bà nghe thế hớn hở: “vậy mai ông đi mua nón mới đi !!!” ( Cụ bà hiểm thật hix hix)

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Tại Toà án hôm nay, rất đông người đến dự khán phiên xữ ông Bác sĩ kiện ông Điện lực Chánh án phiên toả :

 

- Đề nghị ông Bác sĩ kể rỏ vụ việc....

 

Bác sĩ :

 

- Trước mắt quý Toà là nam bệnh nhân mà tôi chửa trị đã đống ý là nhân chứng. Hôm đó bệnh nhân "nằm sấp" để tôi xem xét "bệnh trĩ", sau đó tôi đến tủ thuốc lấy thuốc thì bị cúp điện bất ngờ. Đối với bệnh này, việc chửa trị không có gì khó khăn, cứ dùng thuốc thoa vào "cục trĩ" là xong, ngày hôm sau tự nó rụng mất.

 

- Vậy chuyện gì mà ông kiện ông Điện lực ?

 

- Khi điện cúp, bệnh nhân tưởng ngưng chửa bệnh...

 

- ????

 

- Bệnh nhân "nằm ngửa"...

 

- !!!

 

- Tôi bôi thuốc vào chổ đó.......

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Anh em đã bao giờ hình dung khi mình 90 tuổi sẽ thế nào không?

 

 

Anh ngồi bấu tay vào thành giường nhìn ra ngoài trời. Hình như mưa. Mắt anh mấy ngày nay thấy nắng loà nhoà lại tưởng mưa, thấy mưa thì nhìn như đang nắng xuống. Thằng chắt nội nói, mắt cụ nhìn không rõ nữa, cụ đi đâu để cháu dắt. Nó nói thật em nhỉ, nhưng mình cần gì nó dắt, ví thử có em đến ngoài ngõ kia, anh chẳng nhìn thấy rõ mồn một.

 

Anh vẫn khoẻ. Mỗi ngày các cháu nó cho ăn năm bữa, mỗi bữa một bát cháo đã nát nhừ. Anh chỉ dám viết thư cho em mà không dám gọi điện vì tiếng của anh nói em chỉ có thể nghe như tiếng rừng phi lao xào xạc.

 

Sáng nào anh cũng đi thể dục, đi từ mép giường ra tới bậc cửa sổ, vị chi là bốn bước. Bốn bước mà đi mất hai giờ, mồ hôi đổ vã ra, sảng khoái ghê!!

 

Nay con cháu đông rồi, anh không phải đánh máy như ngày xửa ngày xưa nữa, các cháu giúp ông. Nhưng khi viết thư cho em, anh phải tự đánh máy lấy. Thư này anh viết từ mùa hè, giữa hè, đến đúng mùa đông thì xong, mỗi ngày anh viết quần quật được hai dòng. Ngày nào viết đến ba dòng thì phải truyền một lọ đạm.

 

Nhớ cách đây chừng 50 năm em nhỉ, chúng mình chạy ào ào trên bãi biển. Em thì lúc nào cũng hét lên: Thích quá cơ. Còn anh thì chạy theo sau nhìn em, thấy đôi chân em trắng loáng trong ánh chiều hoàng hôn ở bãi biển mà nhớ mãi. Giờ vẫn nhớ đấy. Hôm rồi, nhớ em quá bảo đứa cháu nó đưa ra biển. Ðinh nhấc chân bước, định hổn hển nhắc lại lời em nói, thích quá cơ, nhưng suýt nữa người anh đổ chúi xuống vì gió biển thổi.

 

Nhận được tin em đã hết ốm, đã ăn được mỗi bữa năm thìa cháo bột mà mừng quá. Ăn năm thìa là tốt rồi, ăn nhiều quá không nên em ạ. Anh khoẻ thế này mà chỉ ăn bốn thìa thôi là thấy no căng. Nhớ ngày xửa ngày xưa vẫn thích ăn cơm nguội với nước cá kho. Vừa rồi, tự dưng thèm cơm nguội cá kho, ăn một chút thôi mà miệng anh như ăn phải đá hộc, đau tê tái.

 

Anh nhắc nhé, nếu ngoài trời có gió là em không được ra ngoài. Hôm qua, mấy đứa cháu bảo ông ơi, ra sân hóng mát, gió nồm mát lắm ông ạ. Theo chân nó vừa ra tới sân, ngọn gió nồm suýt thổi anh bay lên nóc nhà, may có hai thằng cháu giữ chặt.

 

Sắp tới ngày sinh nhật em nhỉ. Thế là em đã tròn tuổi 80. Hôm đó anh sẽ cố gắng điện thoại. Nhưng anh nói trước, nếu em nghe tiếng xào xào tức là anh nói rằng em đấy hả. Khi nghe tiếng thùm thùm tức là anh đang chúc em sinh nhật vui vẻ. Ðến khi nghe tiếng phù phù nhiều lần là anh đang hôn em.

Nhớ hồi ấy, anh đưa hai tay lên nhấc bổng em quay mấy vòng giữa trời, em cười rất to. Giờ anh nhìn lại đôi tay mình, hình như tay ai, nhìn rất tội. Hôm qua anh cố nhấc con búp bê bé tý lên cao mà nghe tiếng xương cốt kêu răng rắc, sợ quá nên thôi.

 

 

Em ngủ ngon không?

 

 

Anh chợp mắt từ chập tối. đến khoảng 9 giờ là dậy, ngồi, nhìn ra trời đêm. Mấy đứa cháu nói ông ngủ ít quá. Anh bảo, thì đến khi ông ra đi, xuống đất, ông ngủ cả ngày lo gì.

 

Thỉnh thoảng, anh vẫn mở máy tính, xem lại mấy bài viết trên Blog hồi ấy,. thấy rất vui. Chắc giờ mấy ông, mấy bà Blogger cũng không còn mấy ai nữa, lâu chẳng thấy ai vào blog nữa. Lũ cháu hỏi, ông ơi, Blog là gì, Chúng nó bây giờ chẳng có Blog. Ngồi bô đi ị mà vẫn có màn hình máy tính ở miệng bô, thích thật. Thời buổi giờ hiện đại quá, mình chẳng biết gì. Nhà anh, có cái máy giặt, con cháu nó đi làm, điều khiển từ xa, điều khiển cả robôt. Anh ngồi, rôbốt nó đến, nó cởi áo anh ra, nó gội đầu cho anh, tắm táp, rồi còn mang áo quần đi giặt. Lũ trẻ bây giờ yêu nhau cũng nhờ rôbôt làm hộ. Máy chữ không cần đánh, muốn viết gì, chỉ cần đọc là máy tính tự gõ chữ. Nhưng tiếng anh phì phèo quá nên máy chữ nó đánh sai hết cả. Ai đời anh viết, em ơi, anh nhớ em lắm nhưng vì miệng anh móm mém phì phò nên máy nó nghe không rõ, nó đánh thành: Phem phơi, phanh phớ phem phắm. Thế mới bực!

 

Anh không muốn gọi em là bà. Cứ gọi nhau bằng anh, bằng em thế nghe ngọt ngào.

Hai ngày nữa anh tròn 90 tuổi.

 

Anh đợi thư em.

Mà nếu không gửi được thư thì bảo Rôbôt nó mang thư đến cho anh em nhé.

Anh dừng bút.

Thắng chắt nội đang mang chén cháo bột đến để cho anh ăn.

 

Chúc em ngủ ngon nhé. Nhớ đừng ra gió.

 

Nguồn internet!

  • Vote tăng 2

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Ba anh Mỹ Nhật và Việt Nam bị lạc trên một hoang đảo.Ngày qua ngày không có gì ăn, đói quá nên cả 3 anh quyết định mỗi ngày một người sẽ cắt 1 bộ phận thân thể của mình để ăn cho qua cơn đói.

 

Ngày thứ nhất anh Mỹ quyết định cắt cái chân của mình.Ngày thứ 2 anh Nhật quyết định cắt đi cánh tay của mình.

 

Đến ngày thứ 3,anh VN mới nghĩ: "Nếu mình cắt đi một cái chân phải nhảy lò cò ức chế lắm,cắt cái tay thì khi đi lại nó lại mất thăng bằng, hay là ...".

Sau một hồi suy nghĩ anh quyết định vạch quần ra, 2 anh kia thấy thế reo lên:

-Hurall, hôm nay có xúc xích VN nướng để ăn rùi

Anh VN:

-Chúng mày đừng có mơ, hôm nay tao chỉ cho chúng mày ăn sữa chua thôi.

  • Vote tăng 3

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

LẤY ÂN TRẢ OÁN

 

Chuyện kể rằng: “Có hai người thổ dân Nam Phi giận ghét nhau dữ dội đến độ họ chỉ mong có dịp để “choảng nhau” cho hả cơn giận.

 

Ngày kia, một trong hai người đã gặp thấy một bé gái, con của kẻ thù mình trong khu rừng. Anh ta tóm lấy cô bé, rồi rút dao chặt cụt hai ngón tay của nó rồi thả cho đi. Cô bé vừa chạy về nhà vừa kêu la thảm thiết. Còn hung thủ thì vừa đi vừa la lối ra vẻ đắc chí : "Ta đã trả thù được rồi!"

 

Mười mấy năm trôi qua, cô bé kia nay đã lập gia đình, có chồng con và sống hạnh phúc. Bỗng một buổi chiều kia, một người hành khất xuất hiện nơi cửa xin bố thí. Bà chủ nhà trẻ nhận không khó khăn để nhận ra người hành khất đó chính là kẻ đã chặt hai ngón tay mình. Cô vội vã trở vào trong nhà tìm cách "báo thù", bằng cách bảo người giúp việc đem bánh ra cho ông ta ăn. Khi người hành khất đã ăn no, bà chủ nhà còn trao cho hắn chút tiền, đồng thời giơ bàn tay cụt hai ngón ra cho hắn xem và nói: "Tôi cũng đã trả thù được rồi! Xin Chúa chúc lành cho cả hai chúng ta!. Người hành khất xúc động khóc ròng, vì cảm phục trước tấm lòng nhân hậu của kẻ đã bị mình gây đau khổ”.

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Bình vỡ

Trong nhà ông lão nọ có một cái bình sứ thời tống vô cùng quý, đặt trên giá ở nhà trong, không cho ai biết. Một hôm, từ bên ngoài nhìn vào, ông thấy cái bình lơ lửng liêu xiêu như muốn đổ, liền tức tốc tập hợp người nhà, hỏi xem ai đã gây ra tình trạng này. Thế là vợ trách con, con trách dâu, dâu đổ cho đầy tớ, đầy tứ chỉ trời vạch đất, cố sức biện bạch là mình bị oan. Cả nhà ầm ĩ, cãi cọ mãi không dứt, trời đã xế chiều mà không hay. Bỗng một cơn gió thổi vào màn cửa, màn phất, quệt vào bình chênh vênh...rơi xuống đất vỡ tan. Tiếng ồn ào cãi vã trong nhà bỗng ngừng bặt.

 

Nghe nhiều

Trương truyền rằng : Ở một xứ xa xôi nọ có nước "Nghìn Tai". Người ở đây khắp mình đều mọc tai! Tai nhiều, ắt nghe nhiều! Một tai nghe chim sơn ca hát véo von, một tai nghe muỗi vo ve. Lại một tai nghe lời chuyện trò bàn tán của phố phường, một tai nghe sấm vang trên trời. Nghìn tai nghìn thứ nghe, đều dồn về tâm, rối bời phức tạp, làm loạn âm thanh của nhau. Cho nên người ở nước Nghìn Tai đều hoá điếc, không nghe được âm thanh gì nữa...

 

Than ôi! nghe nhiều hiểu rộng là tốt, nhưng nghe nhiều mà không lựa chọn, không hiểu tường tận thì cũng như không.

Sưu tầm

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Nghi ông nhà văn quá

Trong dịp nghỉ hè, nhà văn Victor Hugo đến một ngôi làng xinh đẹp. Cuộc sống ở đây thật thanh bình, ngày nào ông cũng thả ngựa gặm cỏ trên cánh đồng, còn mình thì lim dim tựa gốc cây tìm ý tưởng...

 

Một hôm, choàng dậy thì ông đã thấy con ngựa biến mất. Tức điên lên, nhà văn bổ đi tìm nhưng vô ích. Thất thểu về nhà, gặp một ông cụ nông dân đi dạo trên đường, nhà văn than phiền về con ngựa. Ông cụ nhìn Hugo như một "quái vật" rồi khẽ đáp:

 

- Làng này toàn người tự trọng cả, không ai làm chuyện ấy đâu - chợt cụ sực nhớ ra - À, mà này, cách đây mấy hôm, nghe nói có cái ông nhà văn gì đấy từ Paris đến. Hay là...

ST

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Vợ hỏi chồng:

- Sao ngày yêu nhau anh chiều em vậy mà giờ thì không?

Chồng đáp:

- Em có thấy ai câu được con cá rồi lại còn vạch mồm nó ra để nhét mồi vào nữa không?

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

THƠ VỊNH CON CHÓ

Có một anh học trò nhỡ độ đường, vào huyện ăn xin, nói là học trò nghèo. Quan huyện vốn trước cũng là học trò nghèo, thương hại bảo:

 

-Có phải học trò thì ta ra thơ " Con chó" cho mà làm, làm được sẽ có thưởng.

 

Anh học trò nghĩ hồi lâu đọc:

 

-Thoạt thấy chúa về ngoe nguẩy theo

-Thương ôi con chó ngỡ con mèo

 

Quan huyện nghe xong phán:

 

-Học trò thật ! Thơ không hay lắm, nhưng được cái đúng vần.

 

Liền thưởng cho một quan tiền và một thúng gạo.

 

Anh kia lạy tạ ra về. Giữa đường gặp một anh học trò khác, anh này hỏi:

 

-Tiền gạo đâu ra thế?

 

Anh kia kể đầu đuôi câu chuyện. Anh này liền vào huyện, cũng nói là học trò nghèo, nhỡ độ đường vào huyện. Quan huyện cũng lại ra thơ như lúc nãy. Anh ta mừng quýnh, tưởng chuyến này ăn chắc liền đọc:

 

Thoạt thấy chúa nhà ngoe nguẩy đuôi

Thương ôi con chó ngỡ ông trời !

 

Quan huyện nghi anh ám chỉ mình, tái mặt, sai lính đánh mấy chục roi, rồi đuổi ra.

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Có hai tên cướp đột nhập vào nhà một đôi vợ chồng trẻ. Trước khi lục soát để cướp tài sản, một tên lấy viên phấn vẽ một vòng tròn xuống nền nhà và ra lệnh:

 

- Hai đứa ngồi vào trong đó, đứa nào thò chân ra ngoài tao sẽ bắn chết!

 

Khi hai tên đạo tặc đem hết tiền bạc và tài sản quý đi mất dạng, người chồng ôm chầm lấy vợ cười lớn:

 

- Em ơi, thế là anh lừa được bọn chúng nó rồi!

 

Vợ sửng sốt nhìn chồng hy vọng:

 

- Anh lừa thế nào?

 

- Trong lúc chúng quay mặt vào tủ để lấy vàng, anh đã 3 lần thò chân ra ngoài vòng mà chúng không hề hay biết em ạ.

 

- !...

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Một ngày đẹp trời....3 người đàn ông đại diện cho 3 châu lục họp nhau lại, quyết định mở cuộc thi xen ai là người....ĐÀN ÔNG KHỎE NHẤT HÀNH TINH.......

Muốn thế mỗi người phải đi qua 3 cái phòng.......

Phòng 1............có 1000l rượu

Phòng 2............có 1 con hổ hung dữ....

Phòng 3............co 1 CÔ GÁI TRẺ....ĐẸP...XINH...DỄ THƯƠNG...ĐÁNG IU....^^

Ai muốn giật giải phải uống hết 1000l rượu

đánh chít con hổ.....

Và phải XXX 1000 lần với cô gái.

 

Mỹ tự hào với sức khoẻ vô địch lao vào phòng con hổ trước..........

2 ngày 3 đêm sau người ta khuân xác anh vứt ra ngoài.........

 

Pháp tự hào với sự lãng mạn và quyến rũ...vào phòng cô gái trẻ trước......

Được 231 lần thì người ta khuân xác anh vứt ra ngoài..........

 

CÒn mỗi BỐ Việt Nam...chặc lưỡi: Thôi làm phát rượu đã tính gì tính sau...

Uống hết 1000l rượu, BỐ lảo đảo sang phòng con hổ..............Con hổ gầm rú gào thét kinh hoàng suốt 1 ngày...........

Sáng hôm sau người ta mang xác con hổ vứt ra ngoài................Bấy giườ BỐ Việt Nam bước ra, lè nhè:

" SAY QUÁ.......CÓ AI CHỈ CHO TÔI BIẾT PHÒNG CON HỔ Ở ĐÂU KHÔNG?"

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Tại cuộc thi "cái chết khủng nhất". Chung kết còn lại 3 người đàn ông (vòng sơ kết chỉ miêu tả). Vẻ mặt của họ đều tỏ ra coi cái chết nhẹ tựa lông hồng, thậm chí là... nửa cái lông hồng.

Người thứ nhất bước ra sân khấu, cởi áo, mổ bụng, moi hết ruột gan ra cho mọi người xem và từ từ lịm đi rồi viên tịch.

Người đàn ông thứ hai thì lấy ra 1 khẩu rulô, nạp đạn rồi kê vào đầu, bắn liền 3 phát và trong tích tắc và “tèo” ngay.

Người đàn ông còn lại thản nhiên lên sân khấu, đút 2 tay vào túi quần, đi qua đi lại huýt sáo một cách yêu đời rồi bất ngờ kêu “ứ” 1 tiếng và ngã xuống chết tươi.

Khám nghiệm tử thi cho thấy người đàn ông này có 2 túi quần đều thủng và dĩ nhiên anh ta dành giải nhất.

 

=))

  • Vote tăng 1

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

BÀI HỌC NHỚ ĐỜI

 

Một chị cán bộ dân vận tỉnh xuống cơ sở công tác, nghỉ lại một gia đình dân tộc Mông. Trong bữa cơm, chị ngắm nghía mãi cô con gái 17 tuổi: mắt, má, môi…và cả thân hình tròn trịa cứ hừng hực sôi lên như một chảo thắng cố.

Bà chủ nhà- mẹ cô gái nói:

-Cái Sua này …ăn tết xong cho lấy chồng được rồi vớ!

Khi cả nhà đi ngủ cả, thấy cô bé vẫn cặm cụi ngồi xe lanh bên bếp lửa trông yêu quá, chị cũng trở dậy trò chuyện cùng cô bé. Nghe mọi người nói: Con gái Mông rất hồn nhiên, thật thà, chất phác nhưng cũng rất kín đáo, ý nhị…chị cố lựa chọn từ ngữ, hình ảnh thật gần gũi để tâm tình cùng cô bé:

-Cháu gái à, cho cô hỏi nhé!Thế hai cái cầm dao đã… gặp nhau chưa?

(Ý chị hỏi: Hai người đã cầm tay nhau chưa?)

Cô bé đỏ bừng mặt, gật đầu.

Chị lựa lời hỏi tiếp:

-Thế… hai cái ăn cơm đã…gặp nhau chưa?

(Ý chị hỏi: Hai người đã hôn nhau chưa?)

Dưới ánh lửa bập bùng, mắt cô bé long lanh ngời sáng… Chị biết rằng cô bé đã được hôn và cô đang cảm thấy hạnh phúc. Lẽ ra chị nên dừng câu chuyện ở đấy là đẹp nhất nhưng vì tò mò, chị lại hỏi tiếp câu thứ ba (cũng theo mô típ trên).Mặc dù chị cố tìm một hình ảnh xa xôi, hơi văn hoa một chút…song cô bé cũng nhận ra ngay chị định hỏi gì. Cô đứng dậy, xếp cuộn lanh đang se dở vào rổ rồi lẳng lặng ra ngoài. Tưởng cô bé xấu hổ, đánh trống lảng ra ngoài lấy thêm củi cho vào bếp, chị cán bộ dân vận cứ kiên nhẫn ngồi chờ cô bé vào tâm sự tiếp…Mãi đến lúc tro tàn, bếp lạnh, chị mới biết cô bé ấy đã vào giường đi ngủ từ lâu…

Thế mới biết: Cái gì cũng có ngưỡng của nó, phàm cái gì thái quá cũng đem lại hậu quả khó lường. Con gái người Mông không chỉ thật thà chất phác mà còn rất giàu lòng tự trọng. Chỉ vì vui chuyện, chị đã làm tổn thương danh dự cô bé ấy…

BTS

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

3 Con Rận

Có 1 cô gái người rất bẩn và nhiều rận, 1 lần chuẩn bị đi chơi với bạn trai, cô ta liền tắm rửa để cho sạch sẽ, nhưng vẫn còn xót lại 3 con. Hôm sau 3 con rận gặp nhau và nói chuyện:

 

- Con thứ 1: Hôm qua lũ to quá chúng mày nhỉ. Tao tìm được 1 cái đồi trọc và bám vào đấy mới ko bị cuốn trôi đi

 

- Con thứ 2: Ừ lũ to thật, may mà tao trú vào 1 cái bụi rậm nên ko sao

 

- Con thứ 3: Chúng mày ăn thua gì, tao gặp chuyện khủng khiếp hơn nhiều. Tao tìm được 1 cái hang để chui vào tránh lũ, đến khi hết lũ tao định chui ra thì bỗng dưng có 1 con trăn khổng lồ chui vào. Con trăn có cái đầu đỏ hỏn. Nó cứ thụt ra thụt vào liên hồi. Tao sợ quá ko dám nói gì cả. 1 lúc sau tao lấy hết can đảm hỏi nó: "Anh trăn ơi, anh vào đây có việc gì vậy?". Con trăn vẫn chẳng nói chẳng rằng gì cả, thế rồi bỗng dưng 1 lúc sau nó nhổ toẹt 1 bãi nước bọt vào mặt tao.

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Đêm tân hôn, ông chồng 70 tuổi run rẩy đưa năm ngón tay ra dọ ý cô dâu:

- Ý em thế nào?

Cô dâu mừng rỡ hỏi:

- Trời, không ngờ anh vẫn còn khỏe như vậy! Bộ anh muốn mình “làm” 5 lần luôn hả?

Ông chồng mới móm mém trả lời:

- Hổng có…. ý anh muốn hỏi….. em chọn….. ngón nào….?

  • Vote tăng 2

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Hai chú nhóc nằm kế nhau ở nhà thương nhi đồng, tán gẫu cho đỡ buồn:

- Đằng ấy bú sữa mẹ hay sữa bình?

- Tớ bú sữa bình

- Sữa bình có ngon không?

- Cũng ngon, nhưng phiền cái là khi ngọt khi nhạt, lúc nóng lúc nguội có khi nóng phỏng miệng luôn đó, thế đằng ấy bú sữa gì?

- Tớ thì bú sữa mẹ

- Thế sữa mẹ có ngon không?

- Ngon chớ, sữa lúc nào cũng ấm đều đều, không ngọt không lạt, bình sữa lại lại đẹp nữa nhưng thỉnh thoảng nó có mùi thuốc lá hay whisky khó chịu khôn tả!!

  • Vote tăng 2

Chia sẻ bài đăng này


Liên kết tới bài đăng
Chia sẻ trên các trang web khác

Tạo một tài khoản hoặc đăng nhập để nhận xét

Bạn cần phải là một thành viên để lại một bình luận

Tạo tài khoản

Đăng ký một tài khoản mới trong cộng đồng của chúng tôi. Điều đó dễ mà.

Đăng ký tài khoản mới

Đăng nhập

Bạn có sẵn sàng để tạo một tài khoản ? Đăng nhập tại đây.

Đăng nhập ngay

×